Mười giờ tối.
“Tốt rồi, đại khái cũng đã giải thích xong cho ngươi, rất đơn giản nha?
Chính là tĩnh tâm tập trung tư tưởng, sau đó tập thành được thói quen thổ nạp là tốt rồi.
Sau vài ngày ngươi tu luyện, lâu là ba ngày, ngắn thì một ngày, là có thể cảm giác được linh khí, rồi sau đó thu nạp.
Khi hội tụ được luồng linh khí thứ nhất thì sau đó liền dễ dàng đi nhiều, cứ an tâm uẩn dưỡng đợi có nội tình rồi, liền có thể tiến hành các bước tiếp theo.
Theo như 《 Kinh Chu Thiên 》 ghi chép, nếu vận chuyển được một chu thiên liền có thể tính là nhập môn, coi như là có phẩm cấp.
《 Kinh Chu Thiên 》 có thể nói là công pháp nhập phẩm dễ dàng nhất.”
Chu Ngưng Nguyệt đem 《 Kinh Chu Thiên 》 đặt ở trên mặt bàn, đứng dậy để đi sửa soạn gian phòng cho mình.
Chu Tự nghe rất rõ ràng, vận chuyển công pháp một được chu thiên liền có thể thành công nhập cửu phẩm.
Một chu thiên của《 Kinh Chu Thiên 》 hắn đã nhìn qua, cũng đã hiểu được.
Hắn phát hiện công pháp này so với 《 Phá Thiên Ma Thể 》 dễ dàng hơn rất nhiều.
“Chị Nguyệt, có phải công pháp gì cũng vận chuyển được một chu thiên, đều coi là nhập môn đúng không?” Chu Tự mở miệng hỏi.
“Không sai biệt lắm.” Chu Ngưng Nguyệt dừng lại bước, gật đầu một cái:
“Nhưng nếu không có công pháp thì thu nạp linh khí lại phi thường chậm, vận chuyển thành công chu thiên mới có thể thu nạp linh khí nhanh hơn.
Vạn sự khởi đầu nan.
Vả lại, mỗi một loại công pháp độ khó nhập phẩm khác biệt,nên hiệu quả nhất định cũng khác biệt.
Ví dụ như 《 Phá Thiên Ma Thể 》, muốn dựa vào nó để nhập môn thì phi thường, phi thường khó.
Nhưng một khi nhập môn được thì so với tuyệt đại đa số bộ phận công pháp nhập môn của mọi người sẽ mạnh mẽ hơn nhiều lắm.
Tiếp đến sau đó xem ai đi xa, mạnh yếu cũng không tiện nói.
Nhưng mà có ưu thế hơn rất nhiều.
Tác dụng phụ ngươi cũng biết, không khống chế tốt, tinh lực quay cuồng sẽ cho người trở nên nóng nảy, lâu ngày tính cách dễ dàng vặn vẹo.
Còn có vấn đề gì không?
Nếu không có thì ta phải đi xem phòng của ta.”
“Tạm thời đã không có.” Chu Tự lắc đầu.
Vậy, hắn kỳ thực đã nhập môn?
Chỉ là không có linh khí mà thôi.
Nhưng mà cũng không có cảm giác gì, hay là do phiên bản không đúng?
Lắc đầu, Chu Tự không muốn nghĩ ngợi gì thêm nữa.
Đợi một chút nữa nhìn lại cái ma chủng kia một chút, nuôi nó cũng rất có ý tứ.
Về phần nhập cửu phẩm có thay đổi gì…
Chị Nguyệt nói là phần lớn đều giúp cơ thể trở nên mạnh mẽ, sức lực phát triển, giác quan nhạy bén.
Có cảm giác này không?
Hoàn toàn không có.
Bởi vì hắn vẫn luôn ở vào loại trạng thái này.
“Đó là gian phòng của cha mẹ, chị đang làm gì thế?” Đột nhiên thấy chị Nguyệt trực tiếp vào phòng ngủ chính, Chu Tự lập tức mở miệng hỏi.
“Sau này nó sẽ là phòng của ta.” Chu Ngưng Nguyệt vào phòng ngủ chính, truyền ra thanh âm.
“Bên kia còn có một gian phòng, chị không muốn ở bên đó sao?” Chu Tự đứng dậy, phải đi lý luận.
Nhà hắn ba phòng ngủ, một phòng khách.
Phòng ngủ chính là gian phòng của cha mẹ hắn, còn hai gian còn lại, hắn ở một gian để trống một gian.
“Không muốn. Ta đã chịu đau khổ nhiều năm như vậy rồi, ta không muốn ở một gian phòng trống rỗng hơn mười năm trong nhà nữa.
Lẻ loi hiu quạnh, không có cha mẹ làm bạn.” Thấy Chu Tự đến trước cửa, Chu Ngưng Nguyệt mở miệng tủi thân ấm ức nói rồi trông mong…
Chu Tự:“……”
Phòng ngủ chính cũng không có cha mẹ làm bạn nha.
Cuối cùng vẫn là hắn thỏa hiệp, dù sao ba mẹ cũng rất hiếm khi trở về, quần áo cũng không có nhiều.
Sau này cha mẹ trở lại, liền cho nằm phòng bên cạnh vậy.
Nếu thực sự không được thì để chị Nguyệt đến phòng bên cạnh nằm mấy ngày.
Vấn đề này không lớn.
Sau đó hắn trở lại gian phòng của mình, muốn nhìn một chút ma chủng xem giờ ra sao.
Khoanh chân ngồi xuống.
Hắn lại một lần nữa thấy được hắc sắc ma chủng trong đan điền.
Phù văn phía trên phi thường im lặng, hoàn toàn không có dấu hiệu chuyển động.
Hắn thử dùng nghìn năm công lực đụng vào nó.
Sau đó ma chủng liền rúc vào góc hành lang, giống như nhận được rất nhiều kinh hãi.
Tựa hồ muốn nói:”Không ăn được, ăn không vào, thực sự không ăn được nữa.”
Chu Tự:“……”
Cái ma chủng này thật không có tiền đồ.
Lúc này hắn nhìn đến phù văn phía trên ma chủng thì nó cũng bắt đầu xuất hiện sự nghịch chuyển.
Muốn nhổ ra?
Đây là ý niệm đầu tiên trong đầu Chu Tự, tối hôm qua chính là như vậy rồi trực tiếp sặc đến cổ họng hắn.
Giọng nói hiện tại vẫn còn có chút khàn.
Chỉ là rất nhanh hắn phát hiện là không phải.
Lần nghịch chuyển này phi thường chậm chạp, hơn nữa còn có khí tức từ bên trong ma chủng tràn ra.
Màu đỏ sậm.
Khí tức tràn ra này lập tức liền bị thân thể của hắn hấp thu, sau đó biến mất.
Cứ như vậy, Chu Tự liền cảm giác trong cơ thể nhiều ra chút khí lực.
Cực kỳ bé nhỏ.
“Là cung cấp ngược lại?”
Trên công pháp có ghi chép, lấy sôi trào tinh lực nuôi nấng ma chủng, ma chủng cũng sẽ bồi dưỡng lại thân thể.
Như vậy thì xem ra là muốn nuôi nấng trước, sau khi tiêu hóa, lại cung cấp ngược lại.
“Nói như vậy, đúng là nhập môn, thế nhưng là…”
“Linh khí ở đâu?”
Hắn có thể cảm giác được, khí tức đỏ sậm kia hẳn chỉ là tinh lực, cũng không phải là linh khí.
Sau đó hắn ngưng quan sát, bắt đầu vững chắc đạo tâm, lấy tĩnh nạp khí.
Lần này tu chính là 《 Kinh Chu Thiên 》.
Ngày kế tiếp.
Chu Tự bị tiếng đập cửa đánh thức.
Tối hôm qua hắn tu luyện rồi ngủ quên, có vẻ như hắn thực sự khuyết thiếu thiên phú.
Bình thường tu luyện hoàn toàn không có tí cảm giác nàp.
Kẽo kẹt!
Cánh cửa hơi bị đẩy ra.
Chu Ngưng Nguyệt cái đầu nhỏ vào dò xét.
“Có phải ngươi đã quên trong nhà còn có một chị gái có nhu cầu ăn cơm hay không?”
“……”
Tám giờ rưỡi.
Chu Tự chuẩn bị điểm tâm cho chị Nguyệt.
Chính hắn cũng bắt đầu ăn, là cái bánh bao tối hôm qua chưa ăn xong.
Hắn mặc dù biết xào rau, có điều bữa sáng ngoại trừ ăn ra bánh bao hoặc là cháo hoa ra thì nhiều lắm là hắn chiên thêm quả trứng.
“Ngày mai em phải đi làm, chị tự nghĩ biện pháp ăn cơm nha.” Chu Tự vừa ăn bánh bao vừa nói.
Hắn không lo lắng việc chị Nguyệt chịu đói, dù sao chị cũng là người trưởng thành,
“Ta đây không phải lại biến thành trẻ con coi nhà rồi sao?” Chu Ngưng Nguyệt cau mày.
“Không phải chị vẫn luôn vậy sao?” Chu Tự cảm thấy chị Nguyệt hẳn là phải hết sức quen thuộc rồi chứ.
“Ta đây tìm thêm người, đồng thời ở cùng ta.” Chu Ngưng Nguyệt nói.
“Nam?” Chu Tự hỏi.
“Nam! Không được?”
“Không được.”
Thế thì nữ.”
“Nữ cũng không được.”
“Thế thì em phải gọi cho ai đây?”
“Vậy ngươi nói chuyện cùng ba mẹ đi.”
Chớ nhìn ba mẹ hắn cái gì cũng không quản, kỳ thực là quản phi thường nghiêm.
Lúc đi học, không thể yêu đương, không thể hút thuốc, không thể uống rượu, không thể đánh bạc, không thể chơi trò chơi, thậm chí trở về muộn chút cũng không được.
Bất quá lúc hắn đi học, bởi vì có thể thêm công lực, liền vùi đầu học đến đau khổ.
Mấy thứ này cũng không đụng.
Khi nghỉ hè còn cố gắng học.
Mẹ hắn cũng nhịn không được để hắn nghỉ ngơi một chút, kết hợp với lao động nhẹ nhàng.
Hai vị lão nhân gia thấy hắn học như vậy liền bị dọa đến sợ.
Con trai mình bị cái gì kích thích?
Tiểu Bá Vương đều mua cho hắn, để hắn chơi trò chơi một hồi.
Về phần game võng du, vẫn là không để cho hắn chơi.
Nhưng mà trò chơi có thể có ý tứ như đọc sách sao?
Hoàn toàn không có.
Mấy đồ trò chơi bỏ đi này chỉ biết hủy hoại tuổi xuân của hắn, vì vậy hắn lựa chọn đọc sách.
Kiến thức chính là sức mạnh.
Chu Tự cảm giác mình là một thằng con trai, việc học bài vẫn là hết sức hợp lý.
Ngoại trừ việc ngỏ lời yêu đương hồi đại học, nhưng hắn không làm.
Thì còn đâu những cái khác đều hết sức phù hợp với sự thiết lập của một đứa con trai ngoan.
Đương nhiên, thời gian vụng trộm đi đánh dã thú dị thường quá nhiều, cái này cũng coi là có chút phản nghịch nho nhỏ.
Nhưng mà đó là vì dân trừ hại, chính là hành vi của đại hiệp.
Ba mẹ nếu biết nhất định sẽ cảm động, tự hào vì hắn, sẽ không động thủ đánh hắn.
Nhất định sẽ không!
“Đúng rồi, buổi sáng ta sẽ bố trí Tụ Linh Trận cho ngươi. Hôm nay ngươi chăm chỉ một chút, đầu tiên ngưng tụ được luồng linh khí thứ nhất, tiếp đó ta sẽ đưa cho ngươi một cái lễ gặp mặt.
Một pháp bảo phi thường, phi thường lợi hại.” Chu Ngưng Nguyệt cầm lấy chiếc đũa nói với Chu Tự.
“Pháp bảo? Em có thể dùng?” Chu Tự hỏi.
“Hiện tại không thể, nhưng mà nếu ngưng tụ ra được luồng linh khí thứ nhất thì có thể dùng.” Chu Ngưng Nguyệt nói.
“Là pháp bảo gì?” điều này làm cho Chu Tự có chút tò mò.
Mặc dù hắn có nghìn năm công lực, nhưng vẫn là rất muốn tiếp xúc với Tu Chân Giới.
Pháp bảo a, có thể đưa hắn lên trời cao sao?
“Chờ ngươi ngưng tụ được linh khí, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Chu Ngưng Nguyệt thừa nước đục thả câu.