• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chị Nguyệt muốn thừa nước đục thả câu, Chu Tự tất nhiên không có biện pháp.

Chẳng qua…

“Chị Nguyệt, em làm bữa sáng rồi, chị không thể rửa bát sao?”

Chu Tự nhìn chị Nguyệt cầm cái bát quẳng lên giữa cái bàn rồi định rời đi, nhịn không được hỏi một câu.

“Ta vừa mới chuyển về đến. Nghiêm chỉnh mà nói thì ta còn là khách, ngươi nhẫn tâm để khách khứa rửa bát sao?” Chu Ngưng Nguyệt đi mở tủ lạnh, cầm quả táo đông còn sót lại rồi nhắc nhở Chu Tự:

“Hoa quả ăn hết rồi, nhớ khi về thì mua bổ sung.”

Chu Tự:“……”

Cái lúc này tại sao chị lại không cảm thấy mình là khách đi?

Cuối cùng hắn vẫn phải mang bát đũa đi rửa sạch, bởi vì thiết bị lắp đặt quá sớm, thế nên trong nhà không có máy rửa bát.

Mà lúc nào ngôi nhà cũng chỉ có một mình hắn, dùng máy rửa bát quá lãng phí.

Vẫn là mình động thủ thì tốt hơn.

Về phần phiền phức…

Kỳ thực nó cũng không phiền phức, loại sự tình này bình thường hắn vẫn đi làm..

Chỉ có khi mẹ trở về, hắn mới không cần rửa bát.

Đương nhiên, nếu hắn cũng không làm gì thì sẽ bị mẹ nói.

Nếu hắn muốn phụ giúp việc bận thì sẽ bị ghét bỏ vì làm không tốt, không để cho hắn làm.

Mà hắn không làm, lại sẽ bị ghét bỏ.

Cứ tuần hoàn như vậy.

Khó có giải pháp.

Trốn cùng không thể trốn, mọi việc hắn làm đều là dư thừa.

A, trước kia là có giải pháp, giải pháp chính là đọc sách.

Lúc hắn đọc sách làm bài tập, động tác thu dọn vệ sinh của mẹ cũng nhẹ nhàng hơn, cường độ mắng phụ thân cũng ít đi.

Quả nhiên, hảo hảo đọc sách mớ dễ làm cho cả nhà vui vẻ.

Khi hắn dọn dẹp rửa bát xong, liền phát hiện chị Nguyệt đang ngồi xổm ở phòng khách vừa ăn táo đông vừa vẽ cái gì đó..

Giống như là phục chế ký hiệu.

Trận pháp?

Ma pháp trận?

Tóm lại chính là loại đồ vật này.

“Chị Nguyệt muốn làm gì vậy?” Chu Tự tiện tay cầm tập thơ Đường trên kệ tính toán đi khôi phục công lực.

“Tốt rồi.” Chu Ngưng Nguyệt cắn nốt quả táo đông rồi đứng lên, nàng chỉ chỉ vào trận pháp nói với Chu Tự:

“Ngồi lên tu luyện nha, hôm nay không cần vội vàng chỉ cần bảo trì tâm tình bình ổn.

Thì có thể ngưng tụ được luồng linh khí thứ nhất.

Ta chuẩn bị cả một buổi sáng đấy.

Đi vào nhanh một chút.”

Lúc này trận pháp xuất hiện ánh sáng nhạt, Chu Tự ngồi xổm xuống thử lau chùi trận pháp, phát hiện rằng nó không bị lau mờ.

“Là linh khí, không dễ dàng lau vậy đâu, hôm nay cái gì ngươi cũng không cần làm, an tâm ngưng tụ luồng linh khí thứ nhất là được.

Dùng phương pháp thổ nạp của《 Kinh Chu Thiên .” Chu Ngưng Nguyệt cầm lấy quyển sách trong tay Chu Tự, ngồi xuống rồi đọc:

“Nam tử hán đại trượng phu, trở nên mạnh mẽ mới là lãng mạn.

Mỗi ngày đọc sách cùng cái con mọt sách giống nhau, không tốt.”

Chu Tự:“……”

Đọc sách học bài mới thật sự trở nên mạnh mẽ, còn cái linh khí ngưng tụ này dường như không thể so sánh được với nghìn năm công lực của hắn.

Bất quá, ngưng tụ ra linh khí được mới có thể chân chính tiếp xúc với Tu Chân Giới, nhịn một chút vậy.

Sau đó hắn khoanh chân tại đất, bắt đầu thổ nạp.

Vững chắc đạo tâm, tĩnh tâm tập trung tư tưởng.

Cứ như vậy, hắn liền quên mất thời gian trôi qua.

Sáng sớm hôm sau.

Chu Ngưng Nguyệt vẻ mặt kinh sợ nhìn Chu Tự.

“Cha mẹ nói là em trai của ta có lực tập trung khá là lớn, khi làm bài có thể làm từ trời tối đến hừng đông, nhưng mà tu luyện liền có thể trực tiếp tu luyện cả đêm thì thật sự là lợi hại.

Chân hắn không tê dại sao?”

Ngay lúc đó, linh khí xung quanh bắt đầu hướng vào trên người Chu Tự.

Chỉ là chỉ có một chút khí ngưng tụ vào trong cơ thể rồi lại tiêu tán ra ngoài.

Nguyên nhân là do thiên phú nên hấp thu linh khí quá yếu.

Bất quá linh khí tràn ra cũng không biến mất, mà bị trận pháp vây ở xung quanh, vẫn như cũ có thể bị hấp thu.

Hồi lâu sau, một đạo linh khí hơi yếu bắt đầu xuất hiện ở trên người Chu Tự.

Từ Nhâm Mạch hạ xuống, chìm vào đan điền.

Thấy vậy Chu Ngưng Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm.

“Thành công. Mặc dù là có chút quá yếu.”

Chu Tự lúc này cũng cảm nhận được một đạo linh khí tiến vào đan điền.

Cảm giác hoàn toàn bất đồng với nghìn năm công lực, hơn nữa còn không có tùy tâm sở dục như của hắn.

Lúc này linh khí quần nhau tại xung quanh ma chủng, như là sương mù.

Sau khi xác định luồng linh khí thứ nhất không có vấn đề, hắn bắt đầu dừng thổ nạp, sau đó mở mắt ra.

Nhìn sắc trời bên ngoài, hắn nhíu mày:

“Cảm giác là cũng không lâu lắm.”

“Đây là ngày hôm sau.” Chu Ngưng Nguyệt ở bên cạnh nói.

Nàng đang bưng bát ăn, đó là bao vằn thắn cuối cùng trong tủ lạnh.

Nàng tự mình làm đấy.

“A, sủi cảo với bánh bao cũng ăn hết rồi. Hôm nay ngươi đi làm, tan tầm trở về nhớ mua thêm.” Chu Ngưng Nguyệt bổ sung một câu.

Không nhiều lời, đầu tiên là Chu Tự kiểm tra thời gian.

Sắp tám giờ, cách giờ đi làm còn có hơn nửa giờ nữa.

Đến kịp.

“Ta đi làm.”

Chu Tự đứng dậy định đi ra ngoài.

“Chờ một chút, mang theo cái này.” Nói xong, Chu Ngưng Nguyệt ném ra một cái vòng tay màu đen , cộng thêm một tờ giấy:

“Đây là hướng dẫn sử dụng.”

“Tốt.” Chu Tự nhận được đồ vật liền muốn rời khỏi.

“Đợi thêm chút nữa.” Nhìn Chu Tự đứng, Chu Ngưng Nguyệt tiếp tục nói:

“Đồ ăn ta ăn hết rồi, giữa trưa ta ăn cái gì?”

“Tìm ba mẹ.” Chu Tự tùy ý trả lời một câu, liền mở cửa đi ra.

Chị bao nhiêu tuổi rồi, chị thật sự nghĩ rằng mình tám tuổi đấy à?

Rầm!

Chu Tự đóng cửa, không để ý đến âm thanh đáng thương phía sau.

Hắn muộn làm đến nơi rồi, nếu không có công việc này, sau này cả hai liền cùng nhau nhịn đói đấy.

8:25.

Thư Viện Đông Lâm.

Chu Tự cất bước đi vào.

Không có đến trễ.

Lúc này thư viện đã có người trực ban, không có khách khứa, có chút vắng vẻ.

Nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy trên quầy có một vị nhân viên quản lý.

“Tới làm?”

Hàn Tô nghe được tiếng bước chân liền ngẩng đầu liếc mắt nhìn Chu Tự.

“Ừ.” Chu Tự gật đầu.

Chờ đợi sắp đặt.

Hàn Tô đứng lên:

“Đi theo ta.”

Nàng dẫn Chu Tự tới máy chấm công phía trước, sau khi giúp đỡ Chu Tự viết xong tên, liền quẹt thẻ đi làm rồi nói:

“Sau này quẹt thẻ chấm công ở đây, thứ bảy trước khi tan làm thì tính tiền lương.

Tiếp theo ta dẫn ngươi đi làm quen một chút về việc bán sách cùng thuê sách…”

Sau khi nghe giải thích trong chốc lát, Chu Tự đại khái đã hiểu ra phạm vi công việc của mình.

Chỉ cần bán sách cùng thuê sách là được, những thứ khác không cần quản.

“Ở đây tính thêm ngươi thì chúng ta có tổng cộng bốn nhân viên quản lý, nhân viên công tác khác còn có mấy vị, bất quá công việc không ảnh hưởng lẫn nhau, không cần quá để ý.

Ba người chúng ta bình thường không ở chỗ này, cho nên nơi này đại khái là đều trông chờ vào ngươi.” Hàn Tô giải thích xong liền đi về phòng nghỉ ngơi.

Nhìn đối phương đi rời đi, Chu Tự có chút kinh ngạc, cứ như vậy ném cho hắn?

Thật sự bây giờ liền trông chờ hết vào hắn?

Sau đó hắn bắt đầu làm quen một chút thao tác, hiểu rõ từng cái giá sách, cùng cách sắp xếp sách vở.

Xác định xong những thứ này, hắn mới thở ra một hơi..

Tận tâm như vậy sẽ không đến mức sinh ra sai sót quá lớn.

Danh mục sách vở hắn cũng xem xong, rất hay, có loại sách hắn thích đọc.

Mặc dù không có bổ dưỡng gì mấy.

Trên kệ cũng có một ít sách, hẳn có thể đọc.

Trên kệ hắn tìm được một cuốn lịch sử, định lật xem một chút.

Tất nhiên, còn một tờ giấy của chị Nguyệt hắn cần phải đọc, hắn cần biết rõ ràng vòng tay màu đen có cái gì hữu dụng.

Đây chính là pháp bảo theo lời nói của chị Nguyệt.

“Cái này là pháp bảo vừa vặn luyện chế không bao lâu, tên còn chưa có, ngươi tuỳ ý đặt một cái tên là được.”

Đây là câu nói đầu tiên bên trên tờ giấy.

Nhìn vòng tay một cái, hắn quyết định không đặt tên.

Ai lại rảnh rỗi đến mức lại đi đặt tên cho cái vòng tay chứ?

“Công năng vòng tay có ba loại, loại thứ nhất cũng là công năng chủ yếu, đó chính là trữ vật.

Nếu ngươi dùng một luồng linh khí thử câu thông đến cái điểm đầu tiên, ngươi sẽ phát hiện có thể thả đồ vật đi vào, phương pháp rất đơn giản.

Loại thứ hai chính là ma khí cha mẹ đặc biệt vì ngươi mà chuẩn bị. Dùng linh khí câu thông tới điểm thứ hai, ma khí sẽ tiến vào trong cơ thể của ngươi, sau đó toả ra khắp nơi.

Dùng để ứng phó với những trường hợp khẩn cấp.

Một khi có người chọc tới ngươi, hoặc là chất vấn ngươi. Hãy dùng ma khí dạy bọn họ cách làm người, biểu lộ rõ ràng ra ngoài rằng ngươi rất tàn bạo, khát máu, phẫn nộ.

Thứ ba thì bình thường hơn, là dùng để che giấu khí tức. Nếu gặp trường hợp dạy người khác làm người thất bại thì lúc ấy cũng chỉ có thể chạy trốn, lúc chạy trốn dùng công năng này có thể phòng ngừa bị truy kích.

Chế độ của vòng tay đang đặt ở điểm thứ ba.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK