• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Cảnh Xuân.

Hoa viên hoa lệ.

Nơi này thuộc về tiểu khu tự xây, đã rất lâu năm.

Chu Tự sống ở đây.

Đây là nhà của ba mẹ hắn.

Trước kia hắn nghe ba mẹ nói, nơi này là nhà họ mua lúc kết hôn lúc, hiện tại xem ra…

Cái kia có thể chỉ là lời nói dối có thiện ý.

Thế mà hắnlại sinh ra tại Ma Môn, chắc khi đó ba mẹ kết hôn sớm.

Về phần tiệm cơm nhỏ ba mẹ mở, thì ở tại một thị trấn nhỏ, cách nơi này tầm hơn một tiếng nếu đi xe buýt.

Lúc hắn học tiểu học, ba mẹ đã mở tiệm cơm buôn bán trong thành phố, về sau tiền thuê nhà càng lúc càng đắt thì họ liền tới hương trấn.

Lúc hắn học cấp 2, ba mẹ nói rằng hắn đã có năng lực tự lập, cũng không cần chiếu cố nữa.

Vì vậy, mỗi lần nghỉ hè hắn đều là đến hương trấn tìm ba mẹ, thuận tiện giúp ít việc bận.

Ba mẹ rất ít khi về đây.

Nếu không thì năm lớp 7 hắn mà muốn đi giải quyết dã thú kỳ quái, thì cũng không có cách nào ra ngoài.

Trong nhà quản vẫn là hết sức nghiêm.

Tầng 3.

Chu Tự lấy chìa khoá ra mở cửa.

Đồ dùng trong nhà mặc dù có chút xưa cũ, nhưng vẫn ngăn nắp, sạch sẽ.

Hắn đóng cửa lại, đặt chìa khoá lên mặt bàn rồi tự rót cho mình một chén nước.

“Trước kia nghĩ rằng ba mẹ đến nơi khác mở cửa tiệm là việc rất bình thường, bây giờ nghĩ lại, có chút không quá bình thường nữa rồi.”

Ai mà biết được bọn họ có phải tại lúc hắn nghỉ hè mới mở cửa tiệm hay không?

Nhưng mà phụ thân xào đồ ăn thật là ngon, thời điểm đi phụ giúp hắn cũng cảm nhận được buôn bán cũng không tệ.

Chu Tự mới vừa ngồi xuống trên ghế sa lon, điện thoại đã vang lên.

Là mẹ gọi.

“Mẹ?”

“Con trai, đã gặp Thu Thiển chưa?” Thanh âm của Liễu Nam Tư truyền tới.

Hình như còn mang theo một chút hiếu kỳ.

“Gặp rồi.” Chu Tự gật đầu trả lời.

“Có xinh đẹp hay không? Mẹ nghìn chọn, vạn chọn mới tuyển được đấy.”

“Cũng coi như được a.”

Chu Tự đương nhiên là cảm thấy Thu Thiển rất đẹp, nhưng mà…

Khó có thể mở miệng.

“Mẹ đã đặc biệt điều tra nàng. Phải nói là hết sức phù hợp với ngươi, tuổi cũng không khác ngươi là bao, dáng người cân đối, hình dạng thanh tú, tiểu thư khuê các, thân gia trong sạch, tính cách tương đối ôn hòa, thiên phú cũng không tệ lắm, toàn bộ bên trong ma tu địa giới không có người nào hợp với ngươi như nàng đâu.” Giọng điệu Liễu Nam Tư có chút vui sướng, giống như là phi thường hài lòng với người mà mình chọn lựa .

“Mẹ! Kỳ thực không cần gấp gáp như vậy đâu, con mới tốt nghiệp mà.” Chu Tự đang nghĩ xem làm thế nào để uyển chuyển nói với mẹ rằng xem mắt đã thất bại.

“Không phải khi tốt nghiệp thì cha mẹ sẽ giúp ngươi tìm người sao?” Liễu Nam Tư tức giận nói:

“Lúc đi học thì cũng không tìm được bạn gái, giờ đi làm rồi thì ngươi nghĩ mình còn có cơ hội không?

Mà nào còn có nhiều nữ sinh như vậy để cho ngươi chọn?

Thời điểm tìm bạn gái thích hợp nhất là lúc học đại học, bảo ngươi kiếm một cô gái ở cùng thành phố để sau khi tốt nghiệp sẽ không phải đường ai nấy đi, ngươi không nghe.

Nếu không thì ta và cha ngươi đâu phải đến nỗi chạy đến ma môn tìm kiếm tư liệu, chọn từng người một rồi phải điều tra quá khứ của họ như thế nào chứ?”

Chu Tự:“……”

Làm cho cha mẹ bị liên lụy rồi.

Sau đó hắn mới phản ứng trở lại:

“Con nhớ là lúc đi học, mẹ không cho con tìm bạn gái.”

“Cấp 2 với cấp 3 đương nhiên là lấy việc học làm trọng, khi đó không thể tìm. Đại học thì lại không giống như vậy, lúc ấy có thể tìm.” Lúc đầu Liễu Nam Tư có chút chạnh lòng, về sau lại có chút tiếc nuối:

“Bất quá trước kia lúc ngươi đi học, chúng ta không có bởi vì ngươi yêu sớm mà bị gọi đến trường học, cũng là có chút đáng tiếc. Không thấy qua được tình hình cụ thể.

Nếu không phải vậy thì lúc này chúng ta có thể có cháu trai ẵm rồi.”

“Mẹ, con cúp máy đây, con phải đi đọc sách.” Chu Tự đã bắt đầu không muốn nghe.

“Nhớ là mỗi ngày gọi điện thoại cho Thu Thiển, phải liên lạc để giữ tình cảm.

Cửa hàng cũng đang mở cửa, không có thời gian nói chuyện với ngươi nữa." Liễu Nam Tư nói.

Nghe thấy tiệm mở cửa, Chu Tự có chút hiếu kỳ:

“Mẹ, hai người thực sự mở tiệm cơm sao?”

“Nếu không phải vậy thì sao?” giọng điệu Liễu Nam Tư bắt đầu có chút bất thiện:

“Nếu không mở tiệm cơm thì làm sao có điều kiện cho ngươi đọc sách được? Làm sao mua nhà cho ngươi được?

Làm sao đưa tiền sinh hoạt mỗi tháng cho ngươi được?

Ngươi còn muốn lấy vợ hay không?

Giờ cúp máy được rồi, nhớ kỹ lời mẹ nói.”

Bên kia trực tiếp cúp điện thoại.

“Cảm thấy quả thật hết sức bình thường.” Chu Tự để điện thoại di động xuống, hắn cảm nhận kiểu gì cũng không cảm nhận được ba mẹ là ma đạo cự phách.

Hơn nữa còn là cự phách để cho toàn bộ Tu Chân Giới chú ý.

Tính cả con trai bọn họ, là hắn, cũng bị chú ý.

“Thế nhưng nếu như ba mẹ không phải người bình thường, thì sự bất thường của thân thể ta cũng không tính là gì lạ.”

Về sau hắn buông tha cho suy nghĩ này.

Bây giờ phải xem trước một chút công pháp tu luyện, những thứ khác để lúc nào bỏ thời gian đến tiệm cơm một chuyến.

Để hỏi cho rõ ràng.

Trên mặt bàn bày ra hai quyển sách.

Là 《 Phá Thiên Ma Thể 》 cùng 《 Kinh Chu Thiên 》 hắn mang về .

Hắn cầm 《 Phá Thiên Ma Thể 》 lên, quyển sách này có danh khí lớn hơn.

Trước tiên có thể xem một chút.

Nghe Thu Thiển nói ma công này có thể làm cho tính cách cách vặn vẹo, hắn cũng không có ý định tu luyện.

Chính là hiếu kỳ về nội dung bên trong.

Chủ yếu vẫn là do ma công kia hình như rất cường đại.

Có quyển mạnh, có đạo lý nào lại đi nhìn quyển yếu trước?

Vừa nãy mẹ cũng không có nhắc nhở hắn không nên nhìn, chắc xem một chút cũng không có vấn đề gì.

“Phá Thiên Ma Thể, lấy thân là gốc, nạp thiên địa chi khí vào trăm mạch, huyết khí cuồn cuộn như sóng to gió lớn chạy toàn thân, vòng đi vòng lại."

Nhìn dòng giới thiệu phía trên, Chu Tự có chút kinh ngạc, cứ như vậy cuồn cuộn thêm rồi vòng qua vòng lại sau đó trùng kích vào đầu óc sao?

Hắn cảm thấy khá là kỳ lạ.

Rồi hắn tiếp tục đọc phần sau.

“Ngưng tụ ma chủng, lấy tinh lực cuồn cuộn nuôi nấng rồi để nó phản hồi lại bản thân. Ngày phá kén chính là thời điểm ma thể đại thành.

Đến lúc đó chân đạp sông núi đại địa, quyền chấn Cửu Châu bát phương.”

Chu Tự nhìn đoạn giới thiệu này một cách đại khái, có cảm giác rằng Ma Thể này rất là lợi hại.

Hắn cũng tiện thể nhìn xuống phần giới thiệu ma chủng.

Để linh khí du tẩu trong kinh mạch bản thân, từ đó hạt giống sức mạnh được ra đời.

Hạt giống sức mạnh này phát triển cũng chính là phát triển nhục thể của mình.

“Chậc chậc, lợi hại. Chỉ nhìn một chút giới thiệu vắn tắt, đã cảm giác được nghìn năm công lực khôi phục không ít.”

Cảm thụ được biến hóa của cơ thể, Chu Tự sợ hãi than một câu.

—----------------------------

Sau khi phát hiện được sự được đặc biệt của cơ thể, hắn liền thử các cách để lực lượng biến thành nhiều hơn.

Về sau hắn phát hiện được đọc sách làm bài, đều sẽ tăng sức mạnh.

Vì vậy hồi ở tiểu học thành tích của hắn phi thường tốt, mỗi ngày đều trầm mê làm bài.

Trong nhà cũng là cao hứng.

Hắn thật sự là vui vẻ học, học đến vui vẻ.

Học giỏi, mẹ cao hứng, mẹ cao hứng phụ thân cũng không bị mắng, phụ thân cao hứng xào rau cũng ngon.

Thật là một thời thơ ấu vui vẻ.

Vốn loại vui vẻ này có thể vẫn luôn kéo dài đến sau này, nếu như bạn học cấp 2 không có đem một quyển tiểu thuyết ngôn tình đặt ở ngăn kéo bàn hắn.

Sau khi đọc tiểu thuyết, cánh cửa của thế giới mới cứ như vậy được mở ra.

Chữ viết dài, đẹp mắt, đọc xong còn có thể trở nên mạnh mẽ.

Ví dụ như 《 nhà ta có thể có vị đại lão 》 《 hung mãnh đạo lữ cũng trùng sinh 》 sau khi xem xong, trực tiếp có thêm bốn năm trăm năm công lực.

Từ đó hắn trầm mê vào trong tiểu thuyết, thành tích rớt xuống nghìn trượng.

Mê muội đến mất cả ý chí.

Mẹ thấy thành tích của hắn như vậy thì buồn bực.

Nhưng mẹ không có tức giận, cũng không động thủ đánh hắn.

Mẹ chỉ nói một câu đạo lý: “Con trai, ngươi còn nhỏ, sau này khẳng định có một người vợ rất đẹp, yêu sớm cũng là yêu vợ của người khác, cần phải đem tinh lực đặt ở trên sự học. Cho dù là sau này nàng ấy thật sự là vợ của ngươi, nhưng ngươi học tập không giỏi nên không kiếm được tiền, rồi nàng cũng sẽ ly hôn với ngươi thôi.”

Bị mẹ nói như vậy, hắn cũng không biết là có nên phản bác lại hay không.

Nếu nói mình do đọc tiểu thuyết nên thành tích bị giảm sút chứ không phải vì yêu đương, có phải cũng bị đánh chết hay không?

Vì không để bị phát hiện, hắn lại bắt đầu học tập tốt.

Chẳng qua khi đó cũng là lúc hắn mới ra ngoài thanh lý dã thú.

Dù sao nghìn năm công lực đầy rồi cũng không thể tăng thêm.

Bây giờ hắn lại cảm thấy đọc sách thì hết sức thiệt thòi, không cần thiết hao tổn tâm tư vào đấy.

Nhìn giống như làm không công vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK