"Cha mẹ ngươi dẫn ngươi ra ngoài?" Hàn Tô có chút bất ngờ nhìn về phía Tô Thi. "Đúng vậy." Tô Thi vuốt tóc trước gương, nói: "Ba mẹ ta bảo đi ra ngoài dạo chơi tiện thể nhận biết một vài người, ta phải giả bộ như thế nào mới trông có vẻ như rất hữu dụng nhỉ?" Gặp người thì không sợ, chỉ sợ người ta hỏi có thành tựu gì không thôi. "Ngươi rất xinh đẹp rồi, còn những thứ khác không cần để ý, chỉ cần ngồi ở chỗ kia chính là thành tựu cao nhất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.