Trước khi bắt đầu tu luyện, Chu Tự phải nhìn qua ma chủng một chút.
Cái vòng thứ tám cũng sắp xuất hiện rồi, chỉ còn hai ngày nữa là hắn lên được bát phẩm, đến lúc đó sẽ có hiệu ứng đặc biệt rơi trên người hắn.
Võ lâm tuyệt học sẽ được hắn phát dương quang đại.
Sau khi xác định ma chủng vẫn đang cố gắng tăng ca, hắn liền bắt đầu tu luyện Kinh Chu Thiên.
Đợi khi tu luyện xong thì ăn cơm.
Thời gian trôi qua, hắn lại phát tiền lương cho ma chủng.
Khi hắn mở mắt ra liền phát hiện đèn đã sáng, nghĩa là trời đã tối.
"Mười rưỡi tối, cơm đã hâm nóng rồi."
Là âm thanh của Thu Thiển.
Chu Tự quay đầu nhìn qua, hôm nay Thu Thiển không có xem album ảnh mà cúi đầu xem điện thoại.
Nàng ngồi ở trên ghế sa lon, duỗi chân, mặc một chiếc váy dài đến đầu gối.
Cổ áo cũng lơi lỏng đi một chút, không còn bảo thủ như là ban ngày.
"Chị Nguyệt ngủ rồi à?" Chu Tự nhìn chung quanh một lần, cũng không nhìn thấy chị Nguyệt đâu.
Sau đó hắn đứng dậy ăn cơm.
"Ừ, chị nói giờ đang là tuổi phát triển chiều cao, phải ngủ sớm một chút.
Như vậy mới nhanh có được dáng cao." Thu Thiển trả lời.
Chu Tự có chút tò mò, chị Nguyệt nhiều lần nhỏ đi rồi lớn lên như thế, có thể bị thời gian đâm một đao hay không?
Giết thành giống như ba mẹ như vậy?
Ba mẹ đều như thế, di truyền lại cho chị Nguyệt thì cũng rất bình thường.
Ở trước ba mươi tuổi mà bị đâm một đao thì không biết có thể tiếp nhận được hay không.
Leng keng!
Chu Tự đã nghe thấy tiếng điện thoại.
Không đợi hắn đứng dậy đi lấy, Thu Thiển đã giúp hắn cầm tới, tiện thể nàng cũng thu hồi điện thoại di động của mình:
"Ta đi ngủ, nhớ được tự rửa bát."
Chu Tự: ". . ."
Hắn cũng không phải chị Nguyệt nha.
Sau đó hắn mở điện thoại, liền phát hiện tin nhắn được gửi từ Thu Thiển.
Rất nhiều tệp.
Nhìn qua nội dung thì tất cả đều là ảnh chụp, là ảnh của một cô bé, đủ loại từ nhỏ đến lớn.
Có ảnh chụp nàng có vẻ mặt hưởng thụ vì đang ăn cái gì, có ảnh nàng ngã sấp xuống khóc nhè, có ảnh nàng đang lên cơn do tức giận cái gì đó, có ảnh nàng mang ga giường ra làm áo choàng, cũng có ảnh nàng buộc hai cái bím tóc giả bộ đáng yêu.
Gần như khái quát được cuộc đời của nàng từ thơ ấu đến trưởng thành.
Còn có ảnh nàng bắt đầu làm bad girl, bộ dạng hết sức hung dữ, quần áo càng lúc càng sờn rách.
Nói về hung dữ thì. . .
Chu Tự nhìn kỹ lại, phát hiện thật sự là theo tuổi tác ngày càng cao thì sự “bad” càng tăng lên.
Trái lại sau khi nàng làm bad girl thì lại không có ảnh chụp nào để hắn nhìn thấy, khi đó có thể là biến hóa lớn nhất nha.
Bất quá hiện Thu Thiển đang hai mươi hai tuổi, sau khi xem mắt rồi hắn cảm thấy nàng cũng đã ngoan ngoãn hơn.
Mặc dù là giả vờ.
Chu Tự lần lượt từng cái ảnh chụp một lần rồi mới lưu lại, về sau hắn sẽ đi in ra, tiếp theo sẽ đặt trong album ảnh.
Rồi chuẩn bị một bản sao nữa để trong phòng, làm bản sao lưu.
Ảnh chụp này là lúc trước hắn yêu cầu, không nghĩ tới Thu Thiển trì hoãn nhiều ngày như vậy.
Làm những việc này xong, hắn liền ăn cơm rồi đi rửa bát, hôm nay ăn cơm trứng chiên cùng cải bẹ thịt băm canh, vậy nên cũng khá tiện khi rửa bát.
Sau đó hắn liền tiếp tục tu luyện, sau cảm nhận biến hóa Kinh Chu Thiên, hắn lại thúc giục ma chủng nâng cao hiệu suất công việc.
Đêm thứ ba.
Chu Tự rơi vào một đợt tu luyện mới.
Lần này hắn không có tu luyện Kinh Chu Thiên, mà quan sát ma chủng.
Một tuần mới đã đến, ma chủng sẽ đi làm hai ngày, tăng ca ba giờ, cuối cùng đã nghênh đón cái vòng thứ 9.
Lúc này Chu Tự cẩn thận quan sát, hắn liền thấy ma chủng đang phát ra một chút kim quang.
Rõ ràng là ma chủng có màu đen, nhưng mà nếu cẩn thận quan sát một chút thì sẽ thấy kim sắc.
Điều này đã nói rõ rằng hắn đã đạt đến trạng thái tốt nhất, đây chính là thời điểm thăng cấp.
Hôm nay hắn đặc biệt đọc sách rồi hỏi chị Nguyệt về tình huống cụ thể khi tăng cấp.
Hắn đã chuẩn bị xong tất cả.
Phương thức tấn thăng rất đơn giản, hắn sẽ mượn lực lượng của ma chủng để thử vận chuyển theo phương thức của bát phẩm.
Đến khi lực lượng trở lại Đan Điền quay về ma chủng, lúc đó ma chủng sẽ được trưởng thành, cái van lực lượng cũng sẽ tạo ra một vết nứt, có thể đạt được đến trình độ thi pháp đơn giản.
Cũng có nghĩa là cánh cửa khổng lồ mang tên “hiệu ứng đặc biệt” đã được mở ra.
Nếu tất cả thuận lợi, thì hắn chính là bát phẩm Binh Giả.
Có thể cầm kiếm ngự bảo.
Chu Tự quan sát ma chủng, cảm thấy đối phương có vẻ nặng nề, bộ dạng của nó giống như là đã triệt để không ăn nổi nữa rồi.
Sau đó hắn thử rút ra một chút lực lượng từ bên trong ma chủng, liền phát hiện có chút khó khăn, dùng toàn lực mới có thể rút ra một phần.
Việc thăng tiến này sao lắm phiền phức vậy?
Đã thế khống chế lại không được thuận buồm xuôi gió.
Mất cả đêm cũng không đủ.
"Theo như lời nói là dùng phương thức vận chuyển bát phẩm để vận chuyển một vòng, tiếp theo hội tụ nó tại Đan Điền.
Nếu như ta trực tiếp dùng nghìn năm công lực vận chuyển một vòng, có phải là cũng được hay không?"
Thời điểm lần đầu tiên hắn ngưng tụ ma chủng chính là như vậy, hiện tại chắc là cũng có thể nha?
Nghĩ tới đây, hắn liền không chút do dự trực tiếp bắt đầu thử nghiệm.
Một luồng nghìn năm công lực lại một lần nữa được hắn mang ra, sau đó bắt đầu vận chuyển theo phương hướng dọc theo kinh lạc được khai mở.
Từ Hội m, phân ra Tứ Khí, Ngọc Chẩm rồi hội tụ vào Bách Hội.
Từ Bách Hội hạ trở xuống, lại nhập vào Nhâm Mạch rồi phân tán lần nữa, rồi sau đó hội tụ tại Đan Điền.
Tốn không ít thời gian, Chu Tự mới vận chuyển đến bước cuối cùng.
Hội tụ tại Đan Điền.
Lúc này hắn nhìn thấy thật nhiều lực lượng bắt đầu ở hướng đến ma chủng mà đi.
Ma chủng vốn đang nặng nề, lại giống như cứng rắn bị nhét cái gì đó vào người.
Nó rung lên mấy cái, tựa hồ có chút bất ổn, lực lượng đưa vào khó có thể hấp thu.
Nhưng mà lực lượng đưa vào cũng không dừng lại. .
Ma chủng đen xì bắt đầu có kim quang nở rộ, theo lực lượng hội tụ lại thì kim quang lại biến mất.
Chu Tự thấy nó vùng vẫy hồi lâu, rồi cuối cùng cũng ngừng giãy giụa, lúc này lực lượng xung quanh cũng đã triệt để biến mất.
Ma chủng cũng khôi phục lại màu đen xì.
Trông nó lớn hơn một chút, bất quá bộ dạng của nó vẫn là rất no.
Xem ra không có vấn đề gì, vậy mình là bát phẩm Binh Giả rồi sao?
Giờ khắc này một cỗ lực lượng hoàn toàn mới lạ tràn ra từ trên người ma chủng, so với trước kia cường đại hơn gấp mấy lần, hơn nữa còn có thể tùy ý điều khiển.
ái van lực lượng tựa hồ đã mở ra. . .
Hiệu ứng đặc biệt đã đến.
Bất quá hắn cũng không vội vã tỉnh lại để kiểm tra, mà lại nổi lên một cái ý nghĩ khác.
Dùng nghìn năm công lực vận chuyển công pháp bát phẩm là lên được bát phẩm Binh Giả, vậy hiện tại hắn vận chuyển công pháp thất phẩm Đấu Giả, có phải có thể trực tiếp thăng cấp lên thất phẩm hay không ?
Không xác định, nhưng là có thể thử một chút.
Hắn nói là làm.
Lại tốn một ít thời gian.
Sau khi Chu Tự hoàn thành phương thức vận chuyển thất phẩm Đấu Giả, lực lượng đã bắt đầu hội tụ tại Đan Điền.
Lúc này ma chủng lại một lần bắt đầu hấp thu lực lượng.
Chỉ là. . .
Hấp thu không được bao lâu, thì tiếng răng rắc thanh thúy đã vang lên.
Rặc rặc!
Ma chủng bắt đầu nứt ra.
Hả?
Thấy biến hóa bất thình lình này, Chu Tự bối rối, liền tản nghìn năm công lực trước để bảo toàn ma chủng đã bị thương.
Cũng may ma chủng đang khép lại với tốc độ mắt thường thấy rõ.
Chỉ là lần này khi Chu Tự quan sát nó, nó lại giống như kiểu co vào đến góc hành lang, tự ôm chính mình, đáng thương, nhỏ yếu, bất lực, tuyệt vọng, hoảng sợ.
Chỉ có đám linh khí của Chu Thiên mới có thể cho nó một tia ấm áp.
Chu Tự: ". . ."
Không đến mức này chứ, thôi cho nó nghỉ ngơi hai ngày, coi như nghỉ phép đi.
Hắn cũng là ông chủ có lương tâm.
Cho nó hai ngày nghỉ để hảo hảo cảm thụ thế giới tươi đẹp một chút .
Sau một khắc Chu Tự liền mở mắt ra, giờ đã là đêm khuya.
Hắn không có cầm điện thoại đầu tiên, chỉ là khi hắn chờ một lát mới phát hiện giờ là đêm khuya nên Thu Thiển đang nghỉ ngơi, không thể báo giờ cho hắn.
Trong lúc nhất thời quả thật có chút không quen.
Nhìn qua thời gian, ba rưỡi đâm.
"Không thể đi đường tắt, chỉ có thể từ từ mà đi."
Thử nghiệm thất bại, ma chủng căn bản không chịu nổi việc cưỡng ép tăng cấp.
Chín cái vòng có thể cũng chỉ là bộ dạng hết sức miễn cưỡng.
Bất quá cũng không sao, bây giờ còn có chuyện càng quan trọng hơn cần xác nhận.
Chính là thử hiệu ứng đặc biệt một chút.
Đầu tiên là hắn mở Phá Thiên Ma Thể ra.
Đây là đặc hiệu vốn có.
Nghĩ đến vậy, hắn liền đứng dậy đi tới phòng rửa tay.
Đèn cũng được hắn bật lên.
Khi hắn đứng ở trước gương, thì thấy là trong gương vẫn là bản thân bình thường.
Sau đó trong nháy mắt hắn liền mở Phá Thiên Ma Thể ra.
Lực lượng trong thân thể theo đó mà vận chuyển.
Lúc này khí tức màu đỏ sậm bắt đầu xuất hiện trên người hắn, con ngươi màu đen trước kia trực tiếp biến thành màu đỏ sậm.
Mỗi một tấc da thịt trên cơ thể đều lộ ra màu đỏ sậm, tựa như ánh sáng mà không phải ánh sáng, tựa như khí diễm mà không phải là khí diễm.
Giống như là lửa, nhưng lại không có chút nhiệt độ nào.
"Đẹp trai nha."