Hàn Tô nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn một chút tư liệu trên mặt bàn.
"Gần hết giờ làm rồi, có thể bắt đầu rồi."
Minh Nam Sở gật đầu, mặc dù nói là cũng không còn ít thời gian, nhưng mà mấy ngày nay bọn họ cũng chú ý qua.
Vấn đề này quả thật không lớn.
Năng lực làm việc cũng rất mạnh, Tô Thi thành sự không đủ, bại sự có thừa, đã thế còn rất nhiều tật xấu .
Đúng vậy, Tô Thi đọc sách xong liền vứt đi đâu đó, khiến bọn họ phải đi tìm một trận.
Nhưng có Chu Tự ở đây, thì trực tiếp hỏi hắn là tốt rồi.
Giống như là hắn nắm rõ tất cả sách trong thư viện trong lòng.
Tạm thời việc tìm sách vẫn chưa làm khó hắn.
Có lẽ mấy quyển sách quá mức chênh lệch, nên ngay cả tên bọn họ cũng không biết.
.
Chu Tự cất bước đi vào phòng nghỉ, hắn biết mình sắp được phát lương rồi.
Mấy hôm nay thời gian tăng ca của hắn tổng cộng là bốn giờ, ba mươi đồng một giờ cũng có nghĩa là một trăm hai, cộng thêm một nghìn tiền lương nữa.
Tổng cộng lại, tiền lương là 1120 đồng.
Chỉ là không biết là có tiền thưởng hay không mà thôi, hắn nhớ rõ lần trước hắn thắng phần chơi trò chơi.
Nhưng Tô Thi thì. . .
Không đáng tin cậy.
Đến tám phần là không có tiền thưởng.
Nhưng 1120 đồng cũng đủ rồi, hắn hết sức thỏa mãn.
Rất nhanh, hắn liền đi tới phòng nghỉ.
Nơi này hắn đã đi qua mấy lần, nhưng mà số lần ra vào để nghỉ ngơi thì rất ít, hắn hầu như cũng không nghỉ ngơi.
Ăn cơm xong là có thể nghỉ ngơi, nhưng hắn ăn xong lại tiếp tục trở lại quầy công việc.
Nghỉ ngơi không bằng việc đọc sách để trở nên mạnh mẽ.
Nếu mà nhàm chán quá thì chọc ma chủng một cái, thôi thúc một cái,
Nói chuyện tâm tình.
Đáng tiếc ma chủng thường thì sẽ giả chết.
Về mặt công việc, hắn cũng không có lơ là, mỗi ngày đều sẽ dành một chút thời gian để hiểu rõ những quyển sách trên giá.
Để phân loại cho tốt.
Hệ thống danh lục cũng sẽ được cập nhật mỗi ngày.
Khách khứa mỗi ngày một ít, tuyệt đa số đều là vào đọc sách miễn phí.
Vì vậy hắn cũng không cần làm việc gì.
Hết sức nhàn nhã.
"Ngồi ở đây là tốt rồi." Thấy Chu Tự xuất hiện tại cửa ra vào, Hàn Tô liền lên tiếng.
Bọn họ đều là người làm công, về bản chất thì cũng không có phân chia cấp bậc.
Nhưng là. . .
Theo quan điểm của Chu Tự, ba ngày này chính là người phát tiền lương.
Ba ông chủ.
Chỉ là không biết ông chủ lớn nhất là vị nào, là Hàn Tô hay là Minh Nam Sở?
Tô Thi không tính.
Sau khi ngồi xuống, Chu Tự cũng im lặng chờ đợi, hẳn là họ định nói về tiền lương.
"Tính toán lại tiền lương của ngươi, đi làm từ thứ hai đến hôm nay là thứ bảy." Hàn Tô cầm tập tài liệu trên mặt bàn rồi nói:
"Tăng ca hai giờ vào thứ hai, thứ năm và thứ sáu tăng ca thêm một giờ, tổng cộng là bốn tiếng tăng ca.
Cộng thêm mức lương đã thương lượng trước đó.
Tiền lương ngươi sẽ nhận được là 1120 đồng.
Có vấn gì không?"
"Không có." Chu Tự lắc đầu.
Trang trọng như vậy làm hắn cảm thấy có gì đó không ổn.
Giống như việc sắp sa thải một ai đó.
"Bảng lương đã được đưa lên trên, trước khi ngươi tan làm số tiền này sẽ chuyển vào tài khoản của ngươi." Hàn Tô thao tác xong liền đem phiếu đưa cho Chu Tự.
Là phiếu lương.
Chu Tự nhận lấy phiếu lương rồi nhìn xuống, quả thật không có tiền thưởng.
Không biết cuối tháng có hay không.
"Việc tiền lương cũng nói xong rồi, bây giờ nói về việc phúc lợi nhé." Hàn Tô nâng mắt kính lên nhìn Chu Tự, vẻ mặt bắt đầu nghiêm túc.
Phúc lợi? Chu Tự trong hiếu kỳ, ít nhất cũng là được thêm tiền thưởng, hóa ra phúc lợi của hắn cũng không phải là kém nhất.
Bất quá hắn cũng muốn biết phúc lợi là cái gì.
"Chúng ta hỏi trực tiếp nhé." Minh Nam Sở lúc này cũng nhìn Chu Tự:
"Vài ngày qua ngươi đọc sách, có vấn đề gì không?
Hoặc trực tiếp hơn một chút, nghĩ đã hiểu rõ Tu Chân Giới hơn chưa?"
Chu Tự: ". . ."
Muốn lôi kéo hắn vào nhập bọn?
Đem Ma đạo Thánh tử kéo vào đạo tu, cải tạo một lần thành làm người?
Hoặc nói một cách khác, hắn sắp đánh vào nội bộ phe địch?
"Các ngươi là Tu Chân giả?" Chu Tự trực tiếp hỏi.
"Tố chất tâm lý của ngươi thật ra là rất tốt." Hàn Tô tán dương tự đáy lòng.
Cũng không có bộ dạng kinh ngạc chút nào với Tu Chân Giới.
"Chúng ta đúng là Tu Chân giả, bất quá chúng ta cơ bản sẽ không quấy rầy sư sinh hoạt của người bình thường.
Vì vậy người bình thường cũng không thể biết được sự tồn tại của Tu Chân Giới.
Sở dĩ chúng ta nói cho ngươi, là bởi vì chúng ta muốn mượn thân phận của ngươi để giúp chúng ta.
Tốt hơn là trụ lại ở tòa thành này.
Tiếp theo, đối với chúng ta mà nói thì ngươi cũng có thể trợ giúp chúng ta không ít việc." Hàn Tô đại khái giải thích xong thì tiếp tục nói:
"Bất quá đối với ngươi mà nói thì cũng có lợi, chúng ta có thể thử để cho ngươi nhập môn.
Bất quá Tu Chân Giới cũng không có an bình, sẽ có nguy hiểm nhất định.
Đương nhiên, nếu không thâm nhập sâu thì nguy hiểm cũng không cao.
Ngươi nghĩ sao về việc này?"
"Nếu ta không đồng ý, các ngươi sẽ làm như thế nào?" Chu Tự thử hỏi.
"Vậy thì cứ coi như là chúng ta không có hỏi." Minh Nam Sở nói.
"Không có cách xử lý như kiểu phong ấn trí nhớ sao?" Chu Tự hiếu kỳ nói.
"Ngươi mà nói việc ra ngoài, thì cũng không ai tin." Hàn Tô trả lời.
Chu Tự cảm thấy rằng cho dù mình lên trên mạng nói rằng mình nhìn thấy Tu Chân giả thì cũng không có người nào tin.
Nhưng cho dù họ tin thì hắn cũng không có bất kỳ chứng cứ gì.
Nếu mà lý luận rõ ràng thì cũng không khác việc viết tiểu thuyết là mấy?
"Vậy cần ta làm cái gì?" Chu Tự hỏi.
Thân là Ma đạo Thánh tử, hắn cũng không biết đạo tu muốn làm cái gì.
Bất quá đạo tu cũng không nhất định phải là người tốt, ma tu cũng không nhất định phải là người xấu.
Ví dụ như hắn, mặc dù là một đại nhân vật phản diện, nhưng mà hắn vẫn luôn muốn làm người tốt.
"Bình thường ngươi làm không cần cái gì, an tâm đi làm là được rồi." Minh Nam Sở suy nghĩ xong liền tiếp tục nói:
"Bất quá sau này sẽ có một loại cơ duyên xuất hiện, khi đó cần ngươi dẫn đường và đi với chúng ta.
Cũng không thể nói là hoàn toàn không có nguy hiể,.
Nếu đã đọc hết những quyển sách kia thì ngươi hẳn là cũng đã hiểu rõ, Tu Chân Giới cũng không có an nhàn giống như ngươi bây giờ."
Ta hiện tại cũng không có an nhàn, Chu Tự nghĩ trong lòng.
Nguyên nhân bởi vì ba mẹ hắn là đại nhân vật phản diện, nên hiện tại hắn cũng dễ bị người khác tìm đến gây phiền toái.
Phụ thân nói là đã thả lớp phòng hộ trên người hắn.
Chỉ cần không gây ra phiền toái lớn, thì cũng không có việc gì.
Cũng không là biết thật hay giả.
Nhưng mà phiền toái lớn trong miệng phụ thân chưa còn đến thì phiền toái nhỏ đã đến trước mặt hắn rồi.
Ma đạo Thánh tử, nghe qua liền biết đó chính là tiên tuổi của đại nhân vật phản diện.
Rất nhiều người cũng đang chú ý đến hắn.
"Chỉ vậy thôi sao?" Chu Tự có chút bất ngờ:
"Vấn đề kia cũng không lớn."
"Ngươi đồng ý?" Hàn Tô hỏi.
Chu Tự gật đầu.
Việc đánh vào nội bộ phe địch tốt như vậy, sao phải cự tuyệt?
Nếu là có nguy hiểm thì chạy là được.
Chạy không được thì đứng lại dạy bọn họ làm người, không có gì đáng ngại.
Có khi còn có thể tăng lương.
Nhưng rất nhanh hắn đã hối hận.
Hàn Tô đẩy kính mắt, ghi chép gì đó rồi nói:
"Vậy ta trừ 120 đồng tiền tiền lương của ngươi để mua công pháp."
Chu Tự: ". . ."
Công pháp có giá 120 đồng, trong lúc nhất thời hắn cũng không biết đây có phải tiện nghi hay không, giá 120 đồng là rẻ hay đắt.
"Là công pháp gì?" Hắn tò mò hỏi.
"Ba quyển 《 Kinh Chu Thiên 》 《 Tĩnh Thần Quyết 》 《 Minh Linh Công 》 ngươi chọn một quyển nha, đều là công pháp dễ dàng nhất.
Mấy công pháp này dường như rất thích hợp ngươi.
Cũng không phải chúng ta không có đồ tốt để bán cho người, mà là ngươi mua không nổi." Hàn Tô nói.
Chu Tự: ". . ."
Hắn có cảm giác mình bị lừa thành khách hàng.
Cuối cùng hắn vẫn chọn 《 Kinh Chu Thiên 》.
"Ta sẽ giải thích cho ngươi một chút về 《 Kinh Chu Thiên 》, tiếp theo ngươi nên thử học phương pháp thổ nạp, ta cũng sẽ nói cho ngươi biết một ít hạng mục cần chú ý. Khi trở về ngươi có thể thử tu luyện."
Hàn Tô lấy ra một quyển sách từ trong ngăn kéo.
Đúng là 《 Kinh Chu Thiên 》, giống như là đã chuẩn bị từ trước.
Chu Tự chỉ có thể nhận láy sách, sau đó tiếp tục nghe Hàn Tô giải thích.
Sau khi nghe xong, hắn phát hiện cách giải thích này khác biệt hơn rất nhiều so với cách giải thích của chị Nguyệt.
Nhưng mà ngẫm lại, chị Nguyệt dường như cũng hơi lớn tuổi, thậm chí cũng sắp đến đầu ba.
Giải thích kỹ lưỡng hơn một chút cũng là bình thường.