• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lợi hại nha."

Chu Tự có chút hâm mộ, đây chính là hiệu ứng đặc biệt đấy.

Hắn theo đuổi nhiều năm như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên mới thấy hiệu ứng đặc biệt cách mình gần như vậy.

Thất phẩm Đấu Giả.

Hiện tại ma chủng của hắn có ba cái vòng, ngày mai là thành bốn cái vòng.

Con đường đi đến bát phẩm chỉ còn có một nửa.

Bởi vì được Linh khí gia nhập, thế nên việc này có thể tiến triển nhanh hơn một chút, tính sơ sơ thì hai ngày được một cái vòng, thì khoảng chừng phải mất mười ngày.

Bát phẩm đến thất phẩm phải mất hơn nửa tháng, nói chung thì còn cần một tháng mới tấn cấp được.

Rõ ràng rất nhanh, nhưng hắn vẫn nôn nóng như trước.

Nhất là sau khi chứng kiến thuật pháp này.

Thực sự là hâm mộ.

"Bêu, bêu xấu rồi." Chung Hổ cúi đầu khiêm tốn nói.

Thật sự là bêu xấu, loại sự tình này thì người nào cũng biết.

Cái thuật pháp này không có tác dụng gì, thế mà hôm nay hắn lại dựa vào loại thuật pháp này để giữ mạng.

Giúp người khác thanh lý vết máu, đã thế lại còn là vết máu của mình . .

Nếu là trước kia, hắn sẽ cảm thấy là mình điên rồi, sao làm ra chuyện loại này cơ chứ.

Nhưng hiện tại. . .

Hình như thực sự hắn bị điên rồi, bởi vì đã gặp được một quái vật kinh khủng.

"Thuật pháp này của ngươi phải đến tu vi gì mới học được?" Chu Tự đưa tay sờ soạng quần áo một hồi, tất cả đều hết sức sạch sẽ cùng khô ráo.

Đến nước đọng cũng không có lưu lại.

Nếu có thứ này, thì hắn còn phải dùng máy giặt để làm gì nữa?

Không biết cha mẹ có vụng trộm dùng chiêu này hay không nhỉ?

Thời điểm bình thường chắc chắn sẽ không dùng, nhưng mà khi trong nhà hết nước, nhà vệ sinh không có nước xả thì chắc chắn sẽ phải dùng đấy.

Rồi rất nhanh hắn lại cảm thấy có thể cũng sẽ không phải như vậy.

Bởi vì. . .

Tu Chân giả có khi không cần dùng đến nhà vệ sinh.

Chỉ là do hắn quá trẻ tuổi mà thôi.

"Bát phẩm, bát phẩm Binh Giả có thể đơn giản, đơn giản sử dụng." Chung Hổ dùng hết sức để giải thích.

Mặc dù không hiểu tại sao đối phương lại hỏi câu nào, nhưng mà việc bị trọng thương khiến hắn không còn có thể suy nghĩ được nhiều.

Có khi đối phương đang chỉ chờ mình không trả lời, để lấy cớ xuất thủ.

Hắn cần phải toàn lực phối hợp.

"Bát phẩm là có thể sử dụng?" Chu Tự có chút bất ngờ.

Bát phẩm. . . Đây chẳng phải là mười ngày nữa là hắn có thể dùng loại hiệu ứng đặc biệt này rồi sao?

Dù là nó hơi nhỏ một chút, nhưng mà cũng không tệ.

Đêm nay khi trở về phải đi xem tình hình ma chủng như thế nào, rồi cùng nó nói chuyện tâm tình một chút.

Để cho nó tăng ca.

Nếu hạng mục này hoàn thành, thì cho nó nghỉ phép một ngày.

Nghĩ đến tận đây, Chu Tự liền định trở lại.

Ở bên kia Chị Nguyệt vẫn còn đang động thủ, hắn cần đi qua xem là tình hình thế nào, thuận tiện tìm xem có thêm dã thú hay không.

Nếu mà có thì thanh lý một chút, nếu không có thì coi như xong.

Trực tiếp trải nghiệm việc máu thịt đan xen ở thế giới Tu Chân giả.

Về phía hắn. . .

Nhìn thấy Chung Hổ sắp ngã xuống, cũng miễn cưỡng tính là đã trải nghiệm qua nha.

Thất phẩm Đấu Giả quả nhiên giống như Thu Thiển nói, cũng không tính là rất mạnh.

Cũng có thể phá nát một tòa nhà, cơ mà hắn có thể phá nát mấy tòa nhà một lúc.

"Đúng rồi, Thập Nhị Tịnh Đường của ngươi rất mạnh sao?" Chu Tự hỏi.

"Không, không tính là vậy." Chung Hổ cảm thấy mình nói không đủ cẩn thận,liền lập tức nói lại:

"Là, là… toàn bộ người bên trong Thập Nhị Tịnh Đường cũng không mạnh.

Thế nhưng trong những người tới đây để tham dự cơ duyên, thì coi như cũng là tương đối mạnh mẽ."

Chu Tự gật đầu, xem ra toàn bộ người trong bản đồ Tu Chân cũng rất mạnh, bất quá nơi này là Tân Thủ thôn được cha mẹ bảo kê.

Phần lớn mấy nhân vật lợi hại đều không dám tới.

Coi như lúc an toàn.

"Vậy lúc nào đại địa thần khuyển mới mở ra cơ duyên?" Việc này chị Nguyệt cùng Thu Thiển cũng không biết nên Chu Tự hỏi một chút.

Hai người đều bảo là việc này chưa chắc chắn về mặt thời gian.

Dù sao tên trước mặt này cũng là thất phẩm Đấu Giả, chắc có thể có chút tin tức.

Chị Nguyệt thì ngoại trừ việc ăn ra thì cũng chỉ vẽ trận pháp cho hắn, hoặc là giật dây dụ dỗ hắn đi nhìn trộm Thu Thiển tắm rửa, còn những việc khác lại rất bình thường.

Lại nói đến việc nhìn lén vị hôn thê tắm rửa. . .

Hắn cũng không phải là cái loại người này.

Cho dù là vậy, thì chị Nguyệt nói huỵch toẹt ra thế, thì hắn còn nhìn lén thế nào được nữa?

Chị Nguyệt đúng là không hiểu đạo lí đối nhân xử thế.

"Chưa, không có thời gian cụ thể." Chung Hổ lại cảm thấy trả lời như vậy quá đơn giản, nên hắn lập tức nói lại:

"Nghe nói là phải đợi đại địa thần khuyển vẽ xong khu vực chứa cơ duyên, sau đó mới quyết định được thời gian.

Như vậy, thì cơ duyên mới có thể mở ra."

"Vẽ xong khu vực?" Chu Tự hiếu kỳ nói:

"Nó muốn vẽ kiểu gì?"

"Cái này. . ." Trong lúc nhất thời Chung Hổ cảm thấy mình bị hỏi khó, nhưng nếu hắn không trả lời được thì sẽ thế nào? Trực tiếp phải chết?

Cuối cùng hắn cắn răng nói ra suy đoán của mình:

"Căn cứ theo một chút ghi chép, có thể là phải dùng ký hiệu từ đại địa để vẽ."

"ký hiệu từ đại địa? Là cái dạng gì?" Chu Tự tiếp tục hỏi.

"Hẳn là cùng loại với hoa văn trận pháp, nhưng nó được khắc ở trên mặt đất." Chung Hổ trả lời.

"Nó sẽ sáng lên đúng không?"

"Sẽ sáng."

"Như thế kia à?" Chu Tự chỉ vào rừng cây bên cạnh rồi hỏi.

Chung Hổ nhìn qua, thấy bên đó có một luồng ánh sáng đang chuyển động, trên mặt đất có một loại phù văn khó hiểu đang hiện lên.

Cái phù văn này đang hướng về phía bọn họ mà đến.

Chung Hổ thấy một màn như vậy liền ngây ngẩn cả người, hình như là giống hệt như là lời hắn nói.

Mà có thể dẫn động ký hiệu từ đại địa, thì chỉ có đại địa thần khuyển.

Xong rồi, đại địa thần khuyển đã đến đây rồi! Nếu gây ảnh hưởng đến khu vực nó vẽ, thì tuyệt đối sẽ phải chết.

Thật sự là nhà bị dột mà trời còn mưa cả đêm.

Một kiếp này trốn không thoát rồi.

. . .

. . .

Trong rừng cây bị sương mù bao trùm ở bên này.

Những ma tu đang nhìn lên không trung, mặc dù sương mù đã che phủ đa số tầm mắt của mọi người.

Nhưng mà tất cả mọi người ở đây đều có thủ đoạn khác nhau, sẽ không nhất định bị ảnh hưởng.

Chỉ là rất nhanh, bọn họ đã phát hiện phương pháp tầm thường đối với sương mù này không có hiệu quả.

'Rầm Ào Ào'.

Một bóng người hiện lên từ ánh trăng rồi hạ xuống.

Hắn đứng ở trên đỉnh cây, xung quanh có gió lay động.

Toàn thân mặc hắc y, Ma khí phiêu động tựa như là lụa mỏng.

Đêm đen giống như là đang hỗ trợ hắn.

"Hình tượng này nhìn qua thì cũng không quá giống." Yên Phi Hoa trốn ở phía sau cây, nàng không có ý định xuất thủ.

Chỉ muốn vụng trộm quan sát.

Nàng không phải là thiên tài giừ, cũng không mang lòng hiếu kỳ gì với Thánh tử.

Lại càng không dám trêu chọc.

Vì vậy nếu không có việc gì thì nàng không muốn mạo hiểm.

Nàng còn phải đi tìm bạn trai phù hợp.

"Thánh tử?" Tại thời điểm này có một nam tử ngẩng đầu lên nhìn về hướng người bất thình lình xuất hiện kia:

"Chúng ta đã chuẩn bị chút quà, hy vọng sẽ tặng được cho Thánh tử, thật là bất đắc dĩ mới dùng đến loại biện pháp này.

Cũng không biết Thánh tử có thể nhận lấy món quà này hay không?"

Đây là lý do.

Quà tặng tất nhiên cũng có, để phòng ngừa việc Thánh tử đồng ý nhận quà.

Như vậy sẽ tốt hơn.

Khoảng cách bây giờ đã đủ gần để xác định tình trạng Thánh tử.

Thu Thiển nhìn nam tử phía dưới, sau đó liền di chuyển.

Một bước bước ra đã trực tiếp xuất hiện trước mặt đối phương.

Chứng kiến Thánh tử đã đến gần, trong nội tâm của nam tử vừa mở miệng liền vui vẻ, cuối cùng đã có thể xác định trạng thái của Thánh tử ở khoảng cách gần rồi.

Chỉ là không đợi hắn cao hứng được bao lâu, thì đã thấy Thánh tử đột nhiên tăng tốc độ.

Chỉ trong nháy mắt, Thánh tử đã hiện ra ở trước mặt hắn.

Nguy rồi.

Nam tử kinh hãi, nhưng mà chưa đợi hắn kịp phản ứng, thì một cú đấm nặng nề đã giáng lên người hắn.

Rầm!

Phốc!

Máu tươi phun ra, cả người trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, sau khi ngã xuống đất liền không dậy nổi.

"Cùng lên đi." Thanh âm khàn khàn của Thu Thiển truyền ra ngoài.

Sau khi âm thanh này rơi xuống, ma tu xung quanh cũng đã nhanh chóng xuất thủ, bọn họ không còn chút lưỡng lự nào nữa.

Nếu như Thánh tử đã động thủ, thì bọn họ đã không còn biện pháp chạy.

Một khi đã bị nhắm vào, thì sẽ nguy hiểm vạn phần.

Thu Thiển nhìn những người này xuất thủ, liền yên lặng lui về sau một bước.

Chỉ lùi về sau một bước bình thường mà nàng lại dường như đã bị người khác thay thế.

Cùng một chiều cao cao, nhưng kỳ thật đó lại là ma khí ngưng tụ mà thành.

Đúng vậy, Chu Ngưng Nguyệt đã thay nàng tiếp quản trận chiến này.

"Trò chơi hành hạ đến chết, bắt đầu."

Chu Ngưng Nguyệt lộ ra khuôn mặt tươi cười.

Bước ra một bước, nàng đi thẳng tới người gần nhất, tung ra một quyền.

Rầm!

Trực tiếp khiến đối phương trọng thương.

Oanh!

Lại thêm một người nữa ở gần bị đánh bay ra ngoài.

Lúc này có ba người cầm kiếm lao đến.

Chẳng qua cũng chỉ là ba tên bát phẩm.

Chu Ngưng Nguyệt chuyển thân, dùng bộ pháp quỷ dị lướt qua ba người.

Rầm!

Rầm!

Rầm!

"A!"

Một tiếng hét thảm vang lên.

Ba người lập tức bị trọng thương ngã xuống đất.

Tốc độ của Chu Ngưng Nguyệt rất nhanh, những nơi nàng đi qua đều vang lên tiếng kêu thảm thiết, máu tươi vung vãi khắp nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK