Ngày kế tiếp.
Mặt trời rực rỡ chiếu sáng trên cao.
Chu Tự nhìn quán cà phê phía xa rồi than nhẹ, sau cùng hắn cũng sửa sang quần áo lại một lần nữa….
Ách, được rồi, xắn tay áo lên rồi đi xem mắt nào nào.
Chu Tự lắc đầu, hướng về quán cà phê mà bước tới.
Hôm nay hắn đi xem mắt tại địa chỉ phụ thân để lại.
Cha mẹ không cho hắn một chút cơ hội nào để thở dốc, ngay hôm sau đã bắt hắn gặp mặt Ma đạo thần nữ.
Quán cà phê.
Bước vào cửa liền có thể thấy rõ tình hình bên trong.
Quán cà phê không lớn, được cái thiết bị trong đó tinh xảo, giờ đang có hai vị khách nữ đang ngồi ở đó.
Một người là nữ tử nho nhã điềm đạm, mặc váy trắng dài quá gối, phần cổ áo tương đối kín kẽ, nhìn rất dịu dàng, khẳng định không phải là người trong ma đạo.
Vị khách thứ hai mặt trang điểm đậm, mặc một cái áo da màu đen, nhìn qua có chút lộ liễu.
Khá phù hợp với hình tượng ma đạo được hắn thiết lập, chính là cô ta.
Không chút chần chừ, Chu Tự đi tới trước mặt cô gái trang điểm đậm.
Khi hắn tới nơi, cô gái này liền ngẩng đầu liếc mắt nhìn Chu Tự, tùy ý hỏi:
“Ngươi đã đến rồi?”
“Ừ.” Chu Tự gật đầu, ngồi xuống phía đối diện.
Có chút câu nệ.
Trong lúc nhất thời, hẳn không biết nên bắt đầu câu chuyện như thế nào.
“Cái này. Việc này với ta cũng là lần đầu tiên, vì vậy chưa có kinh nghiệm.”
Hắn chưa từng giao tiếp qua cùng với nữ nhân, chứ đừng nói là xem mắt. Vì vậy hắn cảm thấy tốt hơn hết vẫn là thẳng thắn ngay từ đầu.
Giả vờ hiểu biết, nhiều khi lại thành đặc biệt lúng túng.
Cô gái nhìn Chu Tự, vươn tay ra dấu hình số 8, cười nói:
“Tám trăm, ta tự mình chỉ đạo.”
“Hử?” Chu Tự không hiểu cho lắm, xem mắt cũng phải thu phí sao?
Thấy Chu Tự không tình nguyện lắm, cô lại nói:
“Vậy ngươi bảo bao nhiêu? Thấy ngươi là người mới, ta mới ra giá thấp như vậy, ngươi không nên quá phận.
Mặc dù ngươi trông cũng được, nhưng mà so với mấy người đẹp trai khác, ta thấy ngươi chưa bằng đâu.”
Do dự chốc lát, Chu Tự duỗi ra năm ngón tay nói:
“500, gần đây tình hình kinh tế của ta có chút eo hẹp.”
Hắn mới vừa tốt nghiệp, vẫn còn đang tìm việc làm. Gia đình lại lấy đủ loại lý do để không cho hắn tiền sinh hoạt, hắn thật sự là không có tiền.
Cô gái nhíu mày, không vui nói:
“Ngươi đây là không xem ta ra gì à?”
Ngừng một chút, nàng lại tiếp tục mở miệng:
“ Được rồi 500 thì 500, tốt xấu gì thì cũng có cảm tình khi trò chuyện, đêm nay tiện nghi cho ngươi rồi.”
Chu Tự càng nghe càng thấy không đúng, sau đó hắn hỏi lại:
“Đêm nay? Chỉ xem mắt thôi mà đã tiến triển nhanh như vậy rồi sao?”
Cô gái kia cũng sững sờ:
“Xem mắt?
Ngươi đến đây là để kết hôn?
Thế thì không thể là 500 được, kiểu gì cũng phải tầm hai mươi vạn.
Tiếp đó ngươi còn phải có nhà, xe không có cũng được. Đúng rồi, nhà còn phải ghi thêm tên của ta vào trong sổ đỏ…
Đứa trẻ nhất định là sẽ lấy họ của ngươi, ta là người cũng khá là truyền thống.”
Chu Tự lộ vẻ kinh ngạc, việc kết hôn của Ma đạo cũng cần nhiều điều kiện như vậy sao?
Cơ mà hắn lại không có nhà riêng, thế nên lần xem mắt có phải là tan nát rồi hay không?
Chẳng qua là khi hắn muốn mở miệng, thì đột nhiên nhìn thấy một cốc nước hất thẳng vào người cô gái mặc áo da.
Là cốc cà phê.
Phốc~
Toàn thân đối phương bị dội toàn là cà phê.
Biến hóa đột ngột như vậy khiến cô gái áo da hoàn toàn bối rối.
Nàng quay đầu nhìn về phía nữ tử mặc váy trắng đứng bên cạnh, phẫn nộ bốc lên từ trong lòng, độc ác ứa ra từ trong gan.
Bốp!
Rồi cô gái áo da đập bàn đứng lên.
“Con mẹ ngươi… Mẹ ngươi, như thế nào nhìn qua lại có vẻ quen mắt nha?” Cô gái áo da vốn đang phẫn nộ, nhưng sau khi nhìn rõ tướng mạo đối phương thì vẻ kiêu căng trong lúc nhất thời liền biến mất.
Cô nhìn kỹ cô gái váy trắng một chút, rồi tựa như nhớ ra cái gì đó, sau đó bị dọa cho liên tiếp lùi về phía sau.
“Ha ha, hiểu lầm, ta đi rửa mặt cái đã.”
Nàng nói xong liền trực tiếp chạy ra ngoài.
Chu Tự:“???”
Lúc này cô gái váy trắng mới nhìn Chu Tự, nhẹ giọng nói:
“Chu Tự?”
“Là ta.” Chu Tự lập tức gật đầu.
Hắn hiểu ra rồi, có khả năng rằng người này mới là người đến xem mắt, còn người mà hắn vừa tới làm quen kia rất có thể là người đến để….
Nói chuyện nhân sinh.
Cơ mà... ma đạo thần nữ lại xinh đẹp đến thế này sao?
“Ta là Thu Thiển. Không nghĩ tới là ngươi lại có ham mê loại này, 500 là giá thông thường à?” Thu Thiển nhìn về phía chỗ trống bên đối diện với Chu Tự, giống như là đang nhớ lại cô gái vừa mới ngồi ở cái vị trí đó.
Sau đó nàng cất bước đi về vị trí lúc trước của mình.
Trên đường trở lại, nàng nhìn chén cà phê trên tay, trong nội tâm thở phào nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng không cần phải uống cái thứ dở tệ này rồi."
Chu Tự:“…….”
Vị thần nữ này có phải là đã hiểu lầm cái gì đó rồi hay không?
Cơ mà chỗ này đã bị cà phê thấm ướt, không thể ngồi nữa.
Một lúc sau.
Hắn ngồi xuống chỗ đối diện với Thu Thiển, mở miệng từ từ giải thích:
“Vừa rồi là ta nhận lầm người.”
“Ta hiểu.” Thu Thiển gật đầu.
Chu Tự:“…….”
Cái ngươi hiểu là hiểu sai rồi.
“Cái này cho ngươi.” Thu Thiển không nhắc sự tình vừa rồi nữa mà đưa cho Chu Tự một quyển sách.
Trên đó viết "Bí Tịch Ma Đạo Hung Ác Nhất".
“Mẹ ngươi đưa nó cho ta, bảo ta mang nó cho ngươi, nói là để ngươi tu luyện.” Thu Thiển giải thích.
Sau đó nàng gọi ra một đĩa điểm tâm ngọt.
Muốn ta tu luyện ư?
Chu Tự kinh ngạc, hắn không phải là không có thiên phú sao?
Lúc này, điện thoại phía dưới rung lên.
Là tin nhắn.
Chu Tự nhìn qua, là tin nhắn mẹ gửi tới: "Con trai, quên nói cho ngươi biết, những đạo tu cùng ma tu kia đã biết sự hiện hữu của ngươi rồi. Hiện tại bọn hắn cũng không biết ngươi tu luyện công pháp gì. Vì dù sao ngươi không biết thì bọn họ cũng không biết, thế nên ta đã truyền ra ngoài một cái tin rằng ngươi đang tu một cái công pháp lợi hại nhất, bạo lực nhất, hung mãnh nhất, tàn nhẫn nhất, để cho bọn họ có chỗ kiêng kị. Hảo hảo cố gắng, ta cho người đem công pháp đến cho ngươi, không nên tỏ ra nhát gan. Nhớ rằng nếu mà xem mắt không thành công, thì đừng có mà đi theo chúng ta đòi tiền sinh hoạt nữa."
Chu Tự:“……”
Hắn có cảm giác rằng mình đã rơi vào trong một đống phiền phức rồi.
Giống như là có rất nhiều người đều hết sức chú ý đến hắn.
Hắn không suy nghĩ gì nhiều nữa, chỉ có chút tò mò, thê nên liền mở bản bí tịch hung mãnh nhất kia ra.
“Phá Thiên Ma Thể?” Cái này là tên bí tịch sao.
Hắn lại lật ra trang kế tiếp, chỉ có một câu:”Lấy ma quyền của ta trấn sông núi Cửu Châu.”
Trẻ trâu.
Đây là cảm giác đầu tiên hiện lên.
Nếu mà hắn đọc cái này vào hồi lớp 7, nhất định là vô cùng hưng phấn, không chừng còn muốn xách trường kiếm đi tới chân trời xa xăm.
Lấy ma kiếm của ta trấn ra sơn hà đại địa.
Khi còn bé cũng tưởng tượng qua, chỉ là nghỉ hè năm đó bài tập có chút nhiều. Bị trì hoãn.
“Đây là công pháp ta chọn cho ngươi, ngươi có thể thử một chút.” Thu Thiển thấy món điểm tâm ngọt đã được mang lên, lại đưa thêm cho Chu Tự một quyển sách:
“Gần đây ngươi tốt nhất là không nên tùy tiện ra ngoài. Tu Chân Giới đang đồn người là Ma đạo Thánh tử, Ma Môn đệ nhất, tu Phá Thiên Ma Thể, khát máu như điên, giết người như ngóe, quyền đè cùng tuổi, bách chiến bách thắng, không thể địch nổi.
Nếu để cho bọn họ biết rõ thật ra ngươi là một người bình thường, thì đối với ngươi mà nói quá là nguy hiểm.
Cho nên là ngươi vẫn nên cố gắng thử tu luyện đi.”
Chu Tự nhận lấy cuốn sách thứ hai, trên đó viết: "Kinh Chu Thiên".
Cái tên hết sức là nghiêm chỉnh.
Cơ mà vì sao Tu Chân Giới lại có sự hiểu lầm với hắn như vậy chứ?
Hắn hỏi Thu Thiển, đáp án có được lại là:
“Không biết. Có thể là cha mẹ của ngươi làm vậy để cho người khác kiêng kị nha.”
Chu Tự:“……”
Thu Thiển bắt đầu ăn bánh ngọt rồi tiếp tục nói:
“Dưới tình huống bình thường, vì nguyên nhân đến từ cha mẹ ngươi, bọn họ sẽ không tùy tiện tới gần Thanh Thành.
Nhưng mà nghe nói gần đây đại địa thần khuyển đã đi ra khỏi cấm địa, tới phụ cận Thanh Thành.
Có thể là nó đến để mở cơ duyên.
Nếu như vậy sẽ có rất nhiều người có thể danh chính ngôn thuận đi tới Thanh Thành.
Rất nguy hiểm với ngươi.
Còn nữa, gần đây đối xử với mấy con chó tử tế một chút. Rất có thể ngươi sẽ gặp được đại địa thần khuyển, thực lực của nó phi thường mạnh.
Địa vị, thân phận cũng phi thường cao.
Một khi chọc phải thì nguy hiểm vạn phần.”
Chu Tự:“…….”
Đây là tới xem mắt sao?
Tại sao lại có cảm giác giống như kiểu là tới chuẩn bị hậu sự cho mình thế?
Món sau so với món trước lại càng khoa trương.
Người ở Tu Chân Giới mạnh như vậy, hắn lại không thể tu luyện. Nhìn từ ngoài vào giống như là hết sức bị động.
Có con chó thôi mà cũng nguy hiểm vạn phần.
Con chó nguy hiểm ấy có mấy cái đầu?
Nếu là ba cái đầu thì có vẻ như không uy hiếp được hắn.
Còn nếu là ba mươi, có thể rất là nguy hiểm nha.