• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành Tây, vùng ngoại ô.

Một vài người đang xuất hiện xung quanh ở chỗ này, tất cả đều là ma tu .

"Mấy người của Thập Nhị Tịnh Đường thế mà không dám tới, có vẻ như sợ rồi.

Họ sợ mà còn cảm thấy Thánh tử có vấn đề.

Thật sự là mâu thuẫn."

Một nữ tử mặc xiêm y màu đỏ đứng ở trên ngọn cây.

Quần áo của nàng đong đưa theo gió , cái đùi trắng nõn lộ ra hẳn bên ngoài.

Chỉ là nàng chẳng hề để ý, việc này cũng không phải là cái gì đó đáng xấu hổ.

Dưới tán cây, có một vài ma tu đang đứng thẳng ở nơi này.

Bọn họ thỉnh thoảng ngẩng đầu, chân mày hơi nhíu lại:

"Ngươi làm ơn xuống được không? Áo đỏ chân dài, ban đêm nhìn rất rõ ràng."

Đây là một nam tử tương đối thô kệch, cơ bắp trên người dị thường cường tráng.

"Như vậy không tốt sao?" Hồng y nữ tử cúi đầu liếc mắt nhìn đối phương, khuôn mặt tươi cười nói:

"Cho các ngươi chiếm tiện nghi, các ngươi còn mất hứng.

Vả lại, chúng ta đến là để dẫn dụ Thánh tử ra ngoài, không lộ rõ ra một chút thì làm sao có thể dẫn dụ hắn ra ngoài được?

Ta đứng ở chỗ này không phải là đang giúp các ngươi sao?

Huống chi tướng mạo của ta cũng tốt, dáng người cũng không tệ, vạn nhất Thánh tử huyết khí phương cương lại vừa ý ta thì sao?

Cho dù tình trạng của hắn có vấn đề thì sao chứ?

Chỉ cần ta không loạn chạy, thì cả đời cũng không lo lắng."

Hồng y nữ tử nói xong liền cười một cái, phảng phất có chút chờ mong.

"Thánh tử vừa ý ngươi?" Nữ tử mặc áo đen ngồi phía bên kia tán cây bên kia cười khinh miệt nói:

"Hồng Tuyết Liên, đầu ngươi toàn là bã đậu sao?

Ngươi cũng biết là Thánh tử có hôn thê rồi chứ?"

"Yên Phi Hoa? Hợp Hoan tông của người không phải là cái gì cũng không quản hay sao? Như thế nào mà lúc này ngươi lại đến?" Hồng Tuyết Liên cúi xuống nhìn nữ tử mặc đồ đen rồi nói:

"Có hôn thê rồi thì như thế nào?

Ta không cầu danh phận."

"Không cầu danh phận?" Yên Phi Hoa có chút kinh ngạc:

"Ngươi có phải đã quên vị hôn thê của Thánh tử là ai rồi ư?"

Nghe vậy Hồng Tuyết Liên mới đột nhiên tỉnh ngộ, sau khi do dự một lát nàng liền nhảy xuống dưới.

Ma đạo thần nữ Thu Thiển. . .

Dám động vào đồ của nàng, thường thường cũng không có kết cục tốt.

Cho dù là hiện tại nàng đánh không lại ngươi, nhưng qua một thời gian ngắn nàng sẽ tiến cấp rồi tìm tới tận cửa.

Tóm lại, nếu đắc tội nàng thì thường thường sẽ rất thảm.

Đấy còn là động vào đồ của nàng, hiện tại nếu động phải vị hôn phu của nàng. . .

Đến người có khi cũng không còn.

Hồng Tuyết Liên biết rõ việc này, Yên Phi Hoa cũng biết.

Cho nên hôm nay nàng mới tới đây.

Dưới tình huống bình thường, chắc chắn nàng sẽ không đến. Khoảng thời gian trước nàng tới gặp bạn trên mạng mới vào nhầm tòa thành này, nhưng khi đó sự tình Ma đạo Thánh tử chỉ có một ít người người biết rõ.

Gần nhất nàng mới biết, mới hiểu được mình đã vào thành phố nào.

Mà nguy hiểm hơn chính là, nàng nghe nói vị hôn thê của Ma đạo Thánh tử chính là Ma đạo thần nữ Thu Thiển.

Chỉ có rất ít người biết rõ hình dạng thật sự của thần nữ, bình thường nàng hay mang mạng che mặt để đi gặp mặt người khác.

Thế nhưng có thể nàng chính là một trong số ít người biết rõ diện mạo của thần nữ.

Đó là một sự hiểu lầm.

Khi đó nàng đang đi dạo ở con phố mà chỉ có nữ tu mới có thể đi dạo, bất ngờ đụng phải một thiếu nữ.

Mặc nửa cái áo khoác, ngậm kẹo que, có vài lọn tóc màu đỏ.

Bộ dạng hết sức tùy ý.

Rõ ràng là có chút bất lương, nhưng lại mặc rất nhiều quần áo.

Nàng cảm thấy người này tuyệt đối là có ý xấu. Tiếp theo vì phép lịch sự nên nàng đi đến chỉ bảo đối phương một chút.

Nhân tiện mượn một ít tiền từ đối phương một cách thân thiên.

Sau đó. . .

Hai người đi vào trong ngõ hẻm ít người qua lại.

Kết quả rất là đơn giản.

Nàng bị đối phương giẫm xuống đất, giật tóc, in đế giày lên mặt.

Ngoại trừ quần áo, thì cái gì trên người cũng bị cướp hết.

Sau đó còn bị nói một câu ghét bỏ: Lần sau mang nhiều chút.

Sau khi nàng nhận thật nhiều vũ nhục như vậy thì liền bắt đầu điều tra người này.

Cuối cùng nàng phát hiện đôi mắt của người này cùng đôi mắt của thần nữ cực kỳ giống nhau, có thể cả hai là một.

Vì vậy nàng liền từ bỏ việc truy xét.

Sợ chọc phải người không nên chọc.

Vốn tưởng rằng cả đời cũng sẽ không gặp lại vị thần nữ này. Thế mà sau đó hai người lại gặp nhau một lần nữa trong quán cà phê.

Dọa cho nàng sợ hãi.

Nàng lựa chọn chạy trốn trước tiên, sau đó nàng mới phát hiện người có hẹn với mình có việc nên không tới.

Mà nếu thần nữ giống như theo như lời những người kia mà nói, vậy sao lại xuất hiện ở chỗ đó?

Thậm chí còn hất cà phê vào người nàng?

Nhất định là vì nam tử vừa vào khi ấy.

Thần nữ sẽ có hẹn cùng nam tử xa lạ sao?

Đáp án đương nhiên là không.

Vì vậy. . .

Nếu người kia là thần nữ, vậy thì người lúc ấy báo giá 500 với nàng, có thể chính là Ma đạo Thánh tử mà tất cả mọi người biết đến.

Nếu đúng là như vậy, thì nàng nhất định phải chết.

Cái này là sự hiểu lầm rất lớn.

Theo như theo khẩu khí đối phương, thì rõ ràng họ đang đến để xem mắt. . .

Ở buổi xem mắt cùng thần nữ .

Mà nàng lại đi mở giá.

Quả thực sẽ chết đến mức không thể chết lại.

Cho nên hôm nay nàng đến để nhìn một chút, để xem vị kia đến cùng có phải là Thánh tử hay không.

Nếu mà không phải thì nàng cũng an tâm một chút.

Tóm lại là sẽ phải rời xa tòa thành này.

Lúc này lại có một vài khí tức bắt đầu xuất hiện.

Là khí tức phát ra từ những người lạ.

Phương pháp bọn họ dùng để dẫn dụ Thánh tử ra ngoài rất đơn giản, đó là dùng khí tức để nỗ lực khiêu khích.

Cách này rất nguy hiểm.

Nhưng biện pháp này cũng được coi là biện pháp tốt nhất, bọn họ đã chuẩn bị rất nhiều cho việc này.

Vạn nhất Thánh tử đại khai sát giới, bọn họ cũng có thể trốn.

Muốn biết tình trạng của Thánh tử thì lúc nào cũng phải trả giá thật lớn.

Ma đạo Thánh tử, địa vị cao cao tại thượng trong ma tu, quan hệ đến quá nhiều người.

Tương lai Thánh tử còn có khả năng quân lâm thiên hạ.

Đừng nói ma tu, cho dù là đạo tu cũng phải chú ý.

Thậm chí nhất cử nhất động của hắn còn có thể ảnh hưởng đến toàn bộ Tu Chân Giới.

Có người không thuận theo, có người lo lắng, có người bí quá hoá liều.

Tóm lại rất nhiều người ở đây với mục đích duy nhất, là đến để nhìn cho rõ ràng xem Thánh tử đến cùng có phải là khủng bố như trong truyền thuyết như vậy hay không.

Giết người như ngóe, khát máu như điên, quyền đè cùng tuổi.

Mọi người đã chờ được một khoảng thời gian.

Yên Phi Hoa thấy fưới trời đêm, bắt đầu xuất hiện sương mù.

"Tại sao lại lại đột nhiên xuất hiện sương mù vậy?" Một người kinh ngạc.

"Đừng suy nghĩ nhiều, nhất định là có người đến, không biết đó có phải Thánh tử hay không." Hồng Tuyết Liên lập tức nói.

Lúc nàng mặc hơi nhiều so với bình thường, bả vai với đùi cũng không dám tùy ý lộ ra.

Vạn nhất Thánh tử thật sự là vừa ý nàng. . .

Thế thì phải chạy trốn.

Lúc này, trong rừng cây đã rất nhiều người đã chuẩn bị đề phòng, bọn họ cũng đến không ít người.

Đối phương là Thánh tử, tuy trong lòng bọn họ có nghi kị, nhưng cũng không dám khinh thường.

. . .

Bên kia.

Lân hổ từ rừng cây đi ra, không phải là một con mà là một đám.

Lúc này có thêm mấy con phân tán ra ngoài, để kiểm tra tình huống.

Chung Hổ đi phía sau, hắn nhìn những người đang tụ tập ở đây và sương mù bắt đầu xuất hiện ở bên kia.

"Thánh tử muốn động thủ?" Chung Hổ có chút bất ngờ, sương mù sẽ ảnh hưởng rất nhiều việc đến hắn quan sát phong thái của Thánh tử.

"Chờ một lát rồi chốc nữa qua đó, nếu thực sự không được thì ta liền lĩnh giáo một chút Phá Thiên Ma Thể của Thánh tử." Sau khi quyết định xong, hắn liền bắt đầu đợi.

Để mấy người bên trong đánh một hồi trước đã.

Người đến mặc dù không ít, nhưng mà thất phẩm Đấu Giả cũng không nhiều, hắn tiến vào sẽ rất dễ bị nhắm đến.

Hơn nữa. . .

Hắn nhìn những con Lân hổ ở xung quanh, nhớ tới lời Bạch Cẩm nói trước đá.

Rất có khả năng Thánh tử ưa thích việc hành hạ Linh sủng đến chết, đại khái Linh sủng tới gần Thanh Thành thì sẽ có tỉ lệ rất cao sẽ hấp dẫn Thánh tử.

"Nếu quả thật như thế, thì không có khả năng Thánh tử đến chỗ ta đầu tiên?" Chung Hổ cũng không xác định.

Sau đó hắn ngẩng đầu lên nhìn trời, đêm nay trăng sáng đến kỳ lạ.

Tầm mắt không chịu bất luận hạn chế gì. Đương nhiên, hắn là thất phẩm Đấu Giả, đêm tối không ảnh hưởng được gì đến hắn.

"Hả?"

Vừa nãy vẫn còn cảm khái thì đột nhiên hắn lại sửng sốt.

"Có một con Lân Hổ mất liên hệ với ta?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK