Sáng sớm,. Khi trời còn chưa sáng Chu Tự đã nghe được tiếng Thu Thiển mở cửa phòng. Thu Thiển mặc váy ngắn đi ra ngoài, hình như vẫn còn đang ngáp. Chỉ là lúc thấy Chu Tự nàng lại hạ cái tay đang che miệng xuống, khôi phục lại vẻ thanh nhã. "Chị Thu ngáp nhìn cũng rất đẹp." Chu Tự khen một câu. "Ngươi không ngủ sao?" Thu Thiển không để ý chuyện vừa nãy mà nhìn về cây bút Chu Tự đang cầm. Hôm nay Chu Tự học suốt đêm. Bởi vì gần đây hắn cho ma...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.