• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi sao về muộn như vậy? Quần áo còn đổi một bộ khác.”

Chu Ngưng Nguyệt cúi đầu ăn món chao đậu phụ, thuận miệng hỏi.

Nàng ngửi ngửi rồi bịt mũi đem món chao đậu phụ đưa vào trong miệng.

MIệng nhai nhai, con mắt chớp chớp.

Cảm giác cũng không tệ.

“Đi hành hiệp trượng nghĩa, bất quá quần áo bị lấm bẩn nhiều quá nên trực tiếp vứt đi rồi mua một bộ đồng phục bóng rổ.” Chu Tự đem từng chút đồ đặt vào trong tủ lạnh.

Cất kỹ từng cái, từng cái một.

Bao giờ cần thì lấy ra cho nó thuận tiện.

Làm xong những thứ này, hắn mới đi xuống phòng bếp nhìn qua, có vẻ không có vấn đề gì lớn.

Nghĩ lại thì chị Nguyệt cũng không tự mình xuống bếp để làm gì.

Dù sao ở dưới bếp cũng không có đồ ăn.

“Lần sau khi về phải mua ít thức ăn.”

Hắn quả thật không thường xuyên làm đồ ăn, nhưng mà ngẫu nhiên vẫn sẽ tự mình làm.

Ví dụ như món xương sườn.

Món đấy ở bên ngoài quả thật cũng có thể mua. Nhưng là nói thế nào nhỉ… số lượng đã ít đã thế lại còn cảm thấy trong đấy toàn là xương, hơn nữa còn đặc biệt đắt.

Còn không bằng tự mình mua một cái xương sườn mang về nhà làm.

“Ồ, ngươi đánh thắng?” Chu Ngưng Nguyệt cũng không ngẩng đầu mà trực tiếp hỏi.

“Hình như em chưa có thua qua lần nào.” Chu Tự cẩn thận suy nghĩ.

Quả thật không có thua qua lần nào, mặc dù cũng đã gặp được qua vài tình huống khẩn cấp.

Hồi còn bé, việc đánh quái lúc ấy vẫn đang thuận buồm xuôi gió nên có phần hơi chủ quan.

Có một lần đi đánh quái mà nghìn mà năm công lực dùng gần như sắp cạn, lúc ấy dã thú xung quanh cũng còn không ít.

Bắt buộc hắn sau này không thể không tính toán tỉ mỉ, từ đó lực khống chế đều trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Tất cả đều là bị ép buộc mới tạo được ra.

“Ngươi lợi hại như vậy cha mẹ biết không?” Chu Ngưng Nguyệt hỏi.

“Không biết nha.” Chu Tự trả lời.

“Cũng đúng, bọn họ quản cũng nhiều rồi.” Chu Ngưng Nguyệt gật đầu một cái, sau đó nhớ ra cái gì liền nói:

“Đúng rồi, bằng hữu của ta ngày mai sẽ đến, nếu không đến thì ta sợ rằng mình chết đói trong nhà mất.”

“Ba mẹ đồng ý?” Chu Tự có chút không dám tin tưởng.

“Đồng ý.” Chu Ngưng Nguyệt gật đầu.

Chu Tự:“……”

Không hợp lý lắm.

Bất quá hắn cũng không vội, đợi ngày mai lại nói.

Nếu thấy người đó thực sự không được, thì mình sẽ đuổi ra ngoài.

Hắn cũng không quen ở cùng Tu Chân giả. Mà hắn còn là Ma đạo Thánh tử, nam nhân trong truyền thuyết giết người như ngóe, khát máu như điên.

Làm cái gì cũng hợp tình hợp lý.

Không nói gì thêm, hắn cất bước hướng phòng ngủ của mình đi tới.

“Trước khi ngủ nhớ đánh răng.”

Dặn dò một câu, Chu Tự liền trở vào phòng.

Hắn muốn tu luyện.

Đầu tiên phải tu luyện 《 Phá Thiên Ma Thể 》, nhìn một chút xem có cái phản ứng gì mới không.

Khi hắn quan sát ma chủng, lại phát hiện được việc nghịch chuyển của ma chủng đã dừng lại.

Luyện cái công pháp này quả thật tăng cường cơ thể lên được một chút, nhưng mà đối với hắn ảnh hưởng không phải là lớn.

Thân thể của hắn vốn đã rất mạnh, nếu hiệu quả không đủ thì chỉ có tác dụng cực kỳ nhỏ.

Sau đó, hắn lại một lần nữa bỏ ra một ít nghìn năm công lực đưa qua cho ma chủng ăn.

Số lượng công lực bằng với lần trước, đủ để ma chủng ăn no.

Quả nhiên, sau khi tiếp xúc cùng nghìn năm công lực, phù văn trên ma chủng lại bắt đầu chuyển động.

Chỉ là không mất bao nhiêu thời gian, lượng nghìn năm công lực bằng với lúc trước đã bị hấp thu hoàn toàn. Ma chủng cũng chưa có no.

“Sức ăn lại tăng cường à?”

Hắn ngạc nhiên, rồi lại ném thêm một chút nghìn năm công lực qua.

Rồi lại nhìn ma chủng im lặng hấp thu.

Một hồi lâu sau.

Ma chủng lúc này đã ngưng hấp thu, dường như muốn lui qua một bên.

Nó sợ Vương Ly lại ném thêm thức ăn cho nó. No rồi, không ăn được nữa.

Nếu ăn nữa lại phải nhổ ra.

“Không có nghịch chuyển, xem ra nó phải tiêu hóa một chút.”

Tu luyện Phá Thiên Ma Thể theo lẽ thường là phải vận chuyển công pháp để thu nạp linh khí, sau đó phối hợp với Huyết Khí Đan, để cho tinh lực sôi trào rồi mới đưa đến nuôi nấng ma chủng.

Hắn bây giờ nhảy vọt qua rất nhiều trình tự, cũng không biết cuối cùng sẽ như thế nào.

Hắn tính toán sau này tiếp tục quan sát ma chủng, để xem việc thăng cấp lên bát phẩm Binh Giả sẽ như thế nào .

Cửu phẩm Lâm Giả là cơ sở của mọi thứ, không có bất kỳ đặc hiệu nào. Chỉ có tiến vào bát phẩm Binh Giả, mới có thể bắt đầu xuất hiện hiệu ứng đặc biệt.

Hắn không cần cơ sở, chủ yếu là muốn thấy một chút hiệu ứng đặc biệt.

Hắn có rất nhiều tuyệt thế võ công, mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu hiệu ứng đặc biệt nữa thôi.

Mà lần trước còn nghe chị Nguyệt nói, nếu bát phẩm Binh Giả có cơ sở thật là tốt, thì có thể khống chế pháp bảo, làm được chiêu ngự kiếm phi hành.

Vì thế hắn tự nhiên là phải quyết chí tự cường rồi.

Nghe nói bát phẩm cũng chỉ có thể ngự kiếm một đoạn thời gian rất ngắn, nhưng mà như thế cũng là đủ rồi.

Soái ca một lúc thì cũng vẫn là soái ca.

Sau khi lật xem 《 Phá Thiên Ma Thể 》 một hồi, Chu Tự phát hiện ra rằng nếu muốn thành công thăng cấp đến thất phẩm, thì phải nuôi nấng ma chủng đến trạng thái tốt nhất, rồi sau đó làm ra một lần hành động đột phá.

Mặc dù trên sách có giải thích một chút, nhưng cũng không tỉ mỉ.

Ví dụ như trạng thái tốt nhất lại không có thuyết minh cẩn thận.

“Ngày mai hỏi chị Nguyệt một chút vậy.”

Nếu biết được rõ ràng cái gì là trạng thái tốt nhất, thì hắn cũng có thể biết rõ chính mình lúc nào có thể dùng được hiệu quả đặc biệt.

Sau đó hắn đọc qua 《 Kinh Chu Thiên 》, cần phải quen thuộc kinh lạc mới có thể vận hành linh khí, nếu xảy ra sai sót rất dễ dàng tổn thương đến thân thể.

Sau khi xác định xong tất cả các kinh lạc, hắn liền nhắm mắt lại bắt đầu uẩn dưỡng linh khí, đợi cho linh khí đầy đủ liền bắt đầu vận chuyển một chu thiên.

Cứ như vậy tu chân liền tính là thật sự nhập phẩm.

Sáng sớm.

Chu Tự đang khoanh chân dưới đất, bỗng nhiên mở mắt.

Hắn cảm thụ được linh khí trong cơ thể… không có chút nào biến hóa.

Vốn cho là mình chỉ mất một ngày đã có thể ngưng tụ luồng linh khí thứ nhất, thế thì mình ít nhiều gì cũng có thiên phú không tồi.

Hiện tại hắn mới phát hiện, những cái kia hoàn toàn là công lao của chị Nguyệt.

Bất quá linh khí mặc dù không có gia tăng, nhưng mà lực khống chế so với ngày hôm qua trôi chảy hơn nhiều.

Cũng được.

Cứ từ từ sẽ đến.

Lúc đi ra ngoài chuẩn bị bữa sáng, hắn phát hiện chị Nguyệt đã thức dậy, đang xắp xếp lại mấy tấm ảnh chụp.

Trước kia chỉ có hai tấm hình, giờ hiện tại là bốn năm tấm, mấy tấm nhiều ra đều ảnh chụp một cô gái đứng một mình.

Có bức ảnh chụp cô gái khi còn bé, cũng có bức ảnh lúc đã duyên dáng yêu kiều.

Hắn đưa ánh mắt đặt ở trên tấm ảnh duyên dáng yêu kiều kia, người trong ảnh con mắt như thu thuỷ, lông mày như ngọc phỉ thúy vũ, da như tuyết trắng, eo như thắt đáy lưng ong, răng trắng như ngọc.

“Chị Nguyệt, người này là ai vậy?” Chu Tự theo bản năng hỏi.

Người này so với mẹ của chị Nguyệt cũng không kém hơn chút nào, còn so với Thu Thiển cũng là tương đối.

“Là ta đấy.” Chu Ngưng Nguyệt đắc ý nói:

“Dễ nhìn hơn ngươi nha? Cha mẹ sinh ra ngươi lại lệch hẳn so với ta.”

Chu Tự:“……”

Hắn cũng không tồi chút nào nha.

Lúc đi học, đều nhận được thư tình.

Đến bây giờ hắn vẫn còn không biết người nào viết cho mình.

Bất quá nhìn bộ dạng nói chuyện phóng khoáng của chị Nguyệt, hắn cũng cảm giác được thời gian lại không có chút nào công bằng. Con dao của thời gian hướng tới chị Nguyệt là con dao đang để điêu khắc chứ không phải là đang để mổ heo.

Nhìn lại ba mẹ của hắn xem, đến giờ cũng không biết bị thời gian nó giết thành cái dạng gì rồi.

Sau đó Chu Tự chuẩn bị bữa sáng cho chị Nguyệt, thuận tiện hỏi nghi vấn tối hôm qua.

“Làm như thế nào để thăng cấp Phá Thiên Ma Thể ư?” Chu Ngưng Nguyệt không có suy nghĩ nhiều, nói thẳng:

“Để thấy cái gọi là trạng thái tốt nhất thì trực tiếp nhìn vào ma chủng là thấy rồi.

Bất kể là Phá Thiên Ma Thể hay là Kinh Chu Thiên, đều sẽ có chỗ có thể biểu hiện tình trạng phát triển.

Phá Thiên Ma Thể là ma chủng, Kinh Chu Thiên là linh khí hình mây.

Chỉ là có một ít người có biểu hiện phát triển hơi trừu tượng, còn đâu mọi người là đều có biểu hiện rõ ràng.

Mạnh yếu theo đó cũng bất đồng.

Vì vậy ở cùng cảnh giới mặc dù là có tiến độ phát triển, nhưng mà thực lực cũng không cách nào phân chia.

Giống như Kinh Chu Thiên của ngươi, cho dù là tu đến bát phẩm Binh Giả đỉnh phong, cũng không nhất định là đối thủ của bát phẩm Phá Thiên Ma Thể.

Phương thức xác định cụ thể chính là cẩn thận quan sát, nếu quan sát kỹ sẽ thấy sự thay đổi của màu sắc ẩn dấu bên trong, hoặc là thứ tự phù văn.

Tóm lại, chỉ cần cẩn thận quan sát liền sẽ phát hiện sự khác biệt, sự thay đổi sẽ là khởi nguồn của mọi thứ, nếu thấy có biến hóa thì sẽ đại biểu cho việc đã đến đến trạng thái tốt nhất.

Bất quá biến hóa có tận bảy tầng. Cũng có thể cưỡng ép thăng tiến, chỉ là không dễ dàng thành công.

Thật ra Phá Thiên Ma Thể rất dễ dàng thành công, nhưng cũng rất ít người đạt tới trạng thái tốt nhất.

Dù sao ma chủng sẽ luôn khao khát tinh lực, một khi không chịu nổi, đối với tinh thần cùng cơ thể đều là sự đả kích khổng lồ.”

“Khao khát tinh lực?” Chu Tự có chút khó hiểu.

Ma chủng sẽ khao khát tinh lực sao?

Hắn cảm giác được dù có cho ma chủng ăn như thế nào, nó cũng có một chút bộ dáng sợ sệt.

Bất quá hắn vẫn cần cẩn thận quan sát ma chủng lần nữa. Để khi nào đi làm thì tận dụng thời gian quan sát một chút là được.

Để mà còn biết được tiến độ tu luyện của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK