Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 162


“Bạn thân khác giới” Thời Nhiên Phong thì thật sự chỉ là bạn bè bình thường, chẳng hề dính dáng chút nào, chỉ coi như là kiểu tình bạn trong lúc hoạn nạn mà thôi.


Nhớ tới vị trí của ba người đàn ông này trong lòng Triệu Nguyệt Sương, nếu như để Lục Huyền Lâm biết đường đường là một sếp lớn như anh, còn là cơm áo mẹ cha của Triệu Nguyệt Sương mà lại chả có xíu xiu vị trí nào, còn chả bằng một minh tinh, chẳng biết anh sẽ có suy nghĩ gì?


Có thể thấy được vị trí của anh chàng Lục Huyền Lâm này ở trong lòng người khác.


Thật sự không thể trách cô cứ đối nghịch với Lục Huyền Lâm, mọi chuyện đều có nguyên do cả thôi.


Triệu Nguyệt Sương vẫn đang không ngừng gửi tin Mesenger thúc giục, nhưng Lý Tang Du đã chẳng thể nào trả lời nữa.


Điện thoại lại bị Thái Vũ Hàng cướp mất, giọng nói không vui truyền tới từ trên đỉnh đầu cô: “Bạn thân khác giới? Là ai?”


Anh ta không quan tâm ai đó có phải là fan hâm mô của anh ta hay không, điều anh ta quan tâm là mấy chữ bạn thân khác giới này.


Biết vậy đã chẳng để anh ta nhìn thấy Mesenger của cô, Triệu Nguyệt Sương thật đúng là chỉ nói chuyện không nên nói, cô vốn đã ngập chìm trong đống phiền phức bây giờ lại bị kéo vào thêm một phiền toái nữa, mà phiền toái này chính là anh chàng Thái Vũ Hàng trước mặt đây.


“Là một người chủ giàu có?”


Có thể dính líu tới Lý Tang Du thì chắc chắn không thể là người nghèo.


Người nghèo sao cô có thể nhìn vừa mắt?


Thái Vũ Hàng ôm chắc thái độ phủ định.


Lý Tang Du không phủ nhận nói :“Ừ! Rất có tiền.”


Cô trả lời rất bình tĩnh giống như đang nói chuyện của người khác.


Nhưng càng như vậy càng làm cho người ta nổi giận.


“Cô thích tiền như thế à? Vì tiền nên cô không cần gì cả sao? Ranh giới cuối cùng của cô đâu? Lòng tự trọng của cô đâu? Cho dù vì tiền, nhưng hiện tại cô đi theo Lục Huyền Lâm thì không được suy nghĩ chuyện gì khác, lại còn qua lại với người khác, đây là chuyện gì? Thay lòng đổi dạ à?”


Giọng Thái Vũ Hàng rất kích động, mà Lý Tang Du là đương sự nhưng vẫn bình tĩnh.


Mỗi lần anh ta dùng lời nói sỉ nhục cô thì cô vô cùng bình tĩnh, cũng không phản bác, cũng không giải thích.


Khó trách lần nào Lục Huyền Lâm cũng nổi giận lôi đình, chỉ trong ngày hôm nay, Thái Vũ Hàng cũng không biết cô chọc tức mình bao nhiêu lần.


Lục Huyền Lâm có thể chịu đựng sống sót được hai năm, đúng là kỳ tích!


“Có ai không thích tiền chứ? Nếu anh không thích thì vì sao lại làm ngôi sao nổi tiếng? Nếu anh không làm ngôi sao nổi tiếng thì sẽ có được cuộc sống hiện tại à?” Câu hỏi của Lý Tang Du làm cho Thái Vũ Hàng nhất thời không trả lời được.


Tham tiền là bản tính của con người, chẳng qua Lý Tang Du không thèm che giấu điều này mà thể hiện rõ ra ngoài.


Trong khoảng thời gian ngắn, một người đứng, một người ngồi, không ai mở miệng nói chuyện.


Thái Vũ Hàng vốn bị bệnh, tức giận đến mức ngồi trên sofa, điện thoại vẫn còn trong tay của anh ta.


Dù sao Lý Tang Du không thể trả lời câu hỏi Triệu Nguyệt Sương nên cô cũng không đi lấy điện thoại lại, đứng lên thu dọn chén trên bàn ăn.


Nhưng giao diện Mesenger vẫn chưa đóng lại, Triệu Nguyệt Sương tiếp tục nhắn tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK