Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 653

Thái Vũ Hàng cũng không muốn liên lạc với Lục Huyền Lâm.

Anh ta thật sự rất đau lòng!

Mà số điện thoại của Lục Huyền Lâm anh ta tùy tiện là có được.

“Anh nói Tang Du làm sao?”

Lục Huyền Lâm cũng không hỏi nhiều, lập tức tìm được điểm mấu chốt.

Chủ đề giữa hai người bọn họ gần như chỉ có chuyện này.

Nhưng Lục Huyên Lâm lại không có một chút manh mối gì về tính tình của Thái Vũ Hàng.

Đối diện với Lý Tang Du anh đều vô cùng thận trọng, giống như một đứa bé, giữ lấy chiếc hộp pha lê mà mình yêu thích, sợ động tác mạnh một chút là có thể làm nó bị vỡ.

Mà anh sợ Lý Tang Du biến mất.

“Anh không biết mà còn cố hỏi? Công việc là anh sắp xếp? Kết quả vẫn luôn trì hoãn?”

Cũng không biết cái tên Lục Huyền Lâm này giả vờ ngu ngốc cái gì, Thái Vũ Hàng vô cùng tức giận, nhưng anh ta không có nhiều thời gian chỉ trích con người này.

Thời gian nói chuyện điện thoại còn bị Tiền Nhất Triết giới hạn.

Lúc ra biểu diễn, muốn gọi điện thoại nói chuyện với Lý Tang Du, lấy dũng khí, nhưng lại không nghĩ đến Lý Tang Du đã mệt đến mức ngủ thiếp đi, Mộ nhận điện thoại.

Nếu như không phải như thế, anh ta vẫn không biết cái gì! Nghĩ đến lại nổi giận!

Tang Du ngốc!

Nên, giữa chừng đã bớt chút thời gian gọi điện thoại cho Lục Huyền Lâm.

Nghe Thái Vũ Hàng nói xong, Lục Huyền Lâm mới từ từ hiểu ra, nhưng chuyện này không phải anh đã giải quyết từ lâu rồi sao?

“Bây giờ Tang Du cuối cùng cũng có được hạnh phúc, tôi hi vọng anh đừng đến làm phiền cuộc sống của chúng tôi nữa.”

“Thậy sao? Vậy tại sao hai người vẫn chưa kết hôn?”

Đối diện với lời cảnh cáo của Thái Vũ Hàng, Lục Huyền Lâm không chút do dự phản kích lại.

Nếu như thật sự rất hạnh phúc, tại sao không quang minh chính đại ở bên nhau?

“Chuyện này, đến lượt anh lo lắng sao?”

Nói xong Thái Vũ Hàng lập tức cúp điện thoại, Tiền Nhất Triết rất hài lòng với việc này, thời gian còn lại vừa đủ để bổ sung lớp trang điểm, vội vàng gọi người đến.

Nhưng ở dưới ánh đèn, không ai chú ý đến nỗi buồn trong mắt Thái Vũ Hàng.

Lúc nãy, Lục Huyền Lâm hỏi chuyện kia, Thái Vũ Hàng đã hoảng sợ.

Sáu năm nay, lần đầu tiên cảm thấy hoảng sợ như vậy.

Anh ta vẫn biết Lý Tang Du không yêu anh ta, hơn nữa Lý Tang Du cũng chính miệng từ chối, vì vậy anh ta thu lại việc muốn cô đồng ý với anh ta.

Âm thầm ở bên cạnh, đến tận bây giờ có mối quan hệ giống như người thân.

Anh ta biết bọn họ mãi mãi không thể ở bên nhau dưới danh nghĩa là người yêu, nhưng nếu như có một ngày Lý Tang Du đi vào vòng tay của Lục Huyền Lâm, anh ta thật sự có thể chấp nhận sao?

Lục Huyền Lâm vẫn chưa kịp nói gì, đầu bên kia đã vang lên tiếng máy bận.

Chưa có ai dám nói chuyện với anh như vậy, cho dù là Lý Tang Du cũng chưa từng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK