Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 242

Nói xong, không đợi Lý Tang Du phản ứng lại, Lục Huyền Lâm đã cầm lấy điện thoại, trở về bộ dạng lãnh đạm lúc trước. Lý Tang Du thầm mắng trong lòng một tiếng, khá lắm, trộm cướp còn ra vẻ đạo mạo.

Có vẻ như anh đã làm thật.

Nhưng điện thoại của cô đang nằm trong tay anh, Lý Tang Du không biết khi nào mới có thể lấy lại được, cô càng cảm thấy đau lòng hơn về chiếc điện thoại.

“Vậy thì khi nào tâm trạng anh thoải mái? Có muốn tôi giúp gọi cô Vu Thiến đến nhà làm khách không?”

Lục Huyền Lâm liếc cô, nghĩ tới đây cảm thấy thú vị: “Cô ghen đấy à?”

“Ghen sao? Không thể nào, tôi không phải như những người tình nhỏ kia của anh, người nên ghen phải là bọn họ mới đúng.” Lý Tang Du lập tức phản bác, không phải chỉ là một Vu Thiến thôi sao? Ngay cả khi anh có mười người phụ nữ như Vu Thiến, cô cũng sẽ không dao động tí cảm xúc nào.

“Đừng đề cập tới cô ta với tôi, tôi không có hứng thú với người phụ nữ này.” Mặt Lục Huyền Lâm lộ ra vẻ khó chịu.

Lục Huyền Lâm vẫn hơi lo lắng không biết buổi sáng đã xảy ra chuyện gì, Vu Thiến là một người phụ nữ rất khác với những người phụ nữ bình thường, rất khó đối phó, lại biết nhiều chuyện cũ năm xưa, rất là khó giải quyết.

“Không có hứng thú?” Lý Tang Du khinh thường nhìn Lục Huyền Lâm, lúc đó Vu Thiến không phải nói tối hôm qua hai người bọn họ như vậy sao, vậy mà Lục Huyền Lâm lại nói là không có hứng thú sao?

Quả nhiên đây là đức hạnh của đám đàn ông.

Lục Huyền Lâm biết Lý Tang Du đang suy nghĩ mấy chuyện không lành mạnh, anh không thèm giải thích với cô, khóe miệng nhếch lên là vì sự ngốc nghếch của cô.

Lục Huyền Lâm đảo mắt nói: “Cô sẽ cùng tôi trải qua lễ Thất Tịch. Nói không chừng tâm trạng tôi tốt lên rồi tôi sẽ trả lại điện thoại cho cô.”

“Thất Tịch?” Lý Tang Du bối rối, chớp mắt mấy cái.

Anh sẽ trải qua ngày lễ này với cô sao?

Có phải mặt trời mọc ở phía tây rồi không?

Theo lý thuyết thì một ngày lễ ý nghĩa như vậy, không phải anh nên cầm điện thoại xem những bức ảnh của Lý Uyển Khanh và nhớ tới những ký ức đã trải qua sao?

“Anh bị sốt đấy à?” Lý Tang Du nhìn Lục Huyền Lâm từ trên xuống dưới.

“Tôi còn tỉnh hơn cả cô nữa.”

“Không xứng!” Lý Tang Du từ chối ngay lập tức.

Trong cuộc hôn nhân này, cô đã là kẻ thay thế, chẳng lẽ ngay cả lễ tình nhân cũng muốn cô làm kẻ thay thế nữa hay sao?

Dĩ nhiên là không!

“Chiếc điện thoại này cô cũng đừng hòng.”

“Anh…”

Đồ khốn khiếp!

Lý Tang Du theo bản năng mấp máy môi, thiếu chút nữa mắng ra thành tiếng.

Lục Huyền Lâm cũng không nóng vội, nhìn Lý Tang Du nhàn nhã tự đắc, anh tin chắc rằng cô sẽ đồng ý.

Lý Tang Du nhìn điện thoại trong tay anh, cuối cùng cũng quyết định đồng ý, nhẹ gật đầu.

Thời Nhiên Phong đã giúp đỡ cô rất nhiều nên dù có thế nào cô cũng phải giữ chiếc điện thoại này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK