Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 323

“Rất đẹp trai, vừa rồi anh rất đẹp trai.”

Lý Tang Du cũng không keo kiệt khen ngợi, cô ngửa đầu nhìn về phía gấu đen, giống như thông qua gấu đen đối mặt với Thái Vũ Hàng.

Cô đưa tay xoa hai lỗ tai của anh ta, thể hiện lời cảm ơn.

“Ta chưa bao giờ trải qua chuyện này, hơn nửa đêm mặc trang phục quái dị đến đây nơi, được người ta bắt chuyện cũng giống như chuyện của kiếp trước.”

Quảng trường ngoài trời, trên đầu đầy ngôi sao sáng.

Cũng giống như là chuyện của trước kia.

Kể từ khi cô gả cho Lục Huyền Lâm hai năm, cảm giác mình bị nhốt lại, vô cùng nhạt nhẽo.

“Cô phải nghĩ đây không phải là lần cuối cùng.”

Giọng Thái Vũ Hàng buồn buồn, không an ủi, cùng lắm là cháo gà độc.

Anh ta ở bên cạnh cô, cho dù là cháo gà độc cũng tốt hơn uống rượu độc trong bệnh viện.

Lý Tang Du nghiêng đầu dựa vào trên người anh ta, cảm giác mềm mại giống như gấu bông ngủ chung với cô lúc còn nhỏ, làm cho cô buông bỏ cảnh giác.

“Anh biết không? Hai ngày trước tôi uống rất nhiều thuốc ngủ, lúc đó tôi thật sự muốn nằm ngủ, tốt nhất mãi mãi cũng không tỉnh lại.”

Cô chậm rãi nói, ngẩng đầu nhìn sao trên trời, trong mắt phản chiếu ánh sao.

Khi đó cô thật sự không muốn tỉnh lại, không muốn nhìn thấy Lục Huyền Lâm, không muốn nhớ lại những đau đớn kia.

Thái Vũ Hàng không nói gì, anh ta chỉ lặng lẽ siết chặt tay lại.

“Hôm nay tôi cảm ơn anh, không có anh, tôi sẽ mất ngủ cả đêm.”

Lý Tang Du vẫn lẩm bẩm, giọng nói nhỏ dần.

Quảng trường có gió nhẹ thổi qua, người cosplay càng ít đi, tốp năm tốp ba kết bạn rời đi, trên mặt đầy ý cười.

“Tôi có chút hối hận, tôi nên sống cho bản thân.” Gió nhẹ thổi qua tóc mái trên trán, khóe mắt cô có chút ẩm ướt.

“Cô tỉnh ngộ còn không quá muộn.”

Thái Vũ Hàng trả lời một câu, giọng vẫn có chút buồn buồn, nhưng anh ta đưa tay đỡ eo của cô.

Lý Tang Du không phản kháng, cô nhìn sao trên trời ngày càng mờ đi.

“Đúng vậy, vẫn không quá…..”

Cô còn chưa nói xong thì đột nhiên mất đi trọng tâm, Thái Vũ Hàng tay mắt lanh lẹ đỡ lấy cô.

Trên người cô rất nóng.

Người trong lòng đã nhắm mắt ngất xỉu!

Bên ngoài phòng bệnh VIP, bác sĩ mặc áo blouse trắng đang trách mắng Thái Vũ Hàng che kín cả khuôn mặt: “Bệnh nhân đang sốt mà còn đi ra ngoài? Vì sao không nghỉ ngơi trong bệnh viện? Bởi vì sốt cao dẫn tới biến chứng khác nên mới đột nhiên nghiêm trọng như vậy.”

“Hiện tại cô ấy không sao chứ?” Thái Vũ Hàng lo lắng hỏi, anh ta không hiểu biến chứng là gì, chỉ biết lần này tình huống của Lý Tang Du rất nghiêm trọng.

“Coi như đưa tới kịp thời, bây giờ đã không sao, sau này chỉ cần nghỉ ngơi nhiều, điều dưỡng tốt là được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK