Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 822

“Vâng.” Lục Nghiên Tịch khẽ gật đầu, vừa rồi cô cũng đã quyết định muốn thử một lần.

Tư Bác Văn kéo Lục Nghiên Tịch đứng lên, xuống lầu ăn cơm: “Đúng rồi, hôm nay Chu Nhã Khiết nộp đơn từ chức cho anh. Cô ấy có nói nguyên nhân không?”

“À… cô ấy phải lòng một người, vì muốn theo đuổi người đó nên quyết định ra ngoài dốc sức khởi nghiệp. Nếu có thể giúp cô ấy thì anh giúp một chút nhé.” Lục Nghiên Tịch vừa ăn cơm vừa nói.

Không hiểu sao cô rất thích bầu không khí thế này, cảm giác… cực kỳ, cực kỳ giống một đôi vợ chồng.

Tư Bác Văn ‘ừ’ một tiếng, cũng tiếp tục ăn cơm. Nhân lúc dì Lý vào bếp, Tư Bác Văn chợt cúi người đến bên tai Lục Nghiên Tịch, ung dung nói: “Ăn xong đi, còn làm chính sự nữa.”

“Chính sự gì cơ?” Lục Nghiên Tịch buột miệng hỏi lại theo bản năng, sau đó nhìn nụ cười đầy ẩn ý kia của Tư Bác Văn thì lập tức hiểu được.

Mặt cô lập tức đỏ như táo, chỉ là vẫn không tránh được một tối không ngừng lăn lộn.

Đến sáng, cô bị kéo rời giường. Chu Nhã Khiết đi rồi, cô phải tới dạy người mới nên làm thế nào.
Lục Nghiên Tịch còn đang thúc giục Tư Bác Văn nhanh lên thì đúng lúc điện thoại của Tư Bác Văn reo chuông, anh chợt trầm mặt xuống, tránh Lục Nghiên Tịch đi tới bên cạnh ban công, nói chừng hơn mười phút, lúc về đến trước bàn ăn thì mặt mày cũng lạnh tanh.

Khi ăn cơm, tốc độ của Tư Bác Văn chậm hơn bình thường gấp đôi, uống mãi một lúc rồi mà cốc sữa vẫn dư lại một phần ba.

Từ đầu Lục Nghiên Tịch đã cảm thấy khó hiểu, vốn cũng định hỏi, nhưng lại cho rằng là chuyện công ty, từ sâu trong tiềm thức cô muốn ỷ lại Tư Bác Văn.

Khó khăn lắm mới ăn xong bữa cơm, Tư Bác Văn lại nhận tiếp một cuộc điện thoại rồi rời đi trước. Lục Nghiên Tịch chỉ đành tới công ty một mình .

Cô đến công ty sớm hơn nửa tiếng, sau khi sắp xếp công việc trong tay thì áng chừng thời gian, xuống sảnh dưới lầu định chờ gặp mặt thư ký mới của Tư Bác Văn.

Nghe nói cô gái này từng làm thư ký cho một CEO công ty nước ngoài nổi danh, giờ lại bất ngờ trở về nhận lời mời về làm thư ký cho tổng giám đốc Lục Thị. Rõ ràng với kinh nghiệm như vậy có thể không làm ngành này cũng được, nhưng nghe bên phỏng vấn nói cô gái này đích thân tìm tới cửa, lại vì lý lịch rất hoành tráng nên được tuyển thẳng.

Lục Nghiên Tịch hơi tò mò đối với cô gái thẳng thắn này.

Cô hẹn người ta ở phòng họp, vốn tưởng trước giờ làm sẽ gặp được, nào ngờ đâu đợi tới chín giờ sáng mới thấy cô thư ký mới này ung dung đến muộn.

Cô gái có mái tóc thẳng dài, make up kiểu hoa anh đào thời thượng, mặc váy vest màu đen vô cùng tôn dáng. Đặc biệt là gương mặt vừa gặp đã tràn đầy ý cười kia, chỉ nghe cô ta áy náy nói: “Xin lỗi chị Tịch nhé, hôm nay tôi có chút việc, giờ bắt đầu công việc luôn chứ ạ?”

Cô ta tự làm quen, gọi thân mật vô cùng, trên mặt cũng nở nụ cười thích đáng.

Ban đầu Lục Nghiên Tịch còn hơi tức giận, nhưng dù gì cũng là ngày đầu tiên, đành phải kìm nén cảm xúc, dẫn người tới văn phòng, giới thiệu sơ lược công việc trước đó của Chu Nhã Khiết cho cô ta.

Cô gái này tên là Uông Minh Nhã, là một cô gái trẻ rất có năng lực. Cô ta tiếp thu nhanh, thậm chí còn làm luôn cả công việc của Lục Nghiên Tịch, khiến Lục Nghiên Tịch rảnh ra rất nhiều thời gian.

Tới giờ nghỉ trưa, Lục Nghiên Tịch đi tìm Chu Nhã Khiết.

Cô ấy thuê lại một cửa hàng mặt tiền không nhỏ, đã bắt tay vào trang hoàng, hôm nay muốn đi xem thiết kế nên đã hẹn Lục Nghiên Tịch từ sớm.

Xe vừa dừng, Chu Nhã Khiết đã chạy tới đón: “Cậu ăn cơm chưa?”

Lục Nghiên Tịch lắc đầu, vừa tan tầm là cô vội chạy đến ngay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK