Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 334

Trước khi Minh rời đi cũng không để ý đến Trương Ngọc mà nói với Triệu Nguyệt Sương: “Tổng giám đốc sẽ không để Lý Tang Du rời đi, cô ấy nhất định còn trở lại, cô cứ làm tốt chức vụ tổ trưởng đi.”

Minh nói câu này đồng thời trả lời hai vấn đề, chuyện đuổi việc và thăng chức này đều bởi vì Lý Tang Du.

Sau khi Lục Huyền Lâm và Minh rời đi, Triệu Nguyệt Sương tự lẩm bẩm: “Tang Du còn có thể trở về sao? Lúc cô ấy rời đi rất kiên quyết…”

Trương Ngọc biết không còn đường sống nên chỉ có thể thành thật đi vào văn phòng, cuối cùng cô vẫn thua trong tay Liễu Lý Tang Du.

Là thái độ của Tổng giám đốc đã lừa gạt cô hay là cô không có hiểu thấu đáo chuyện này? Cô vẫn cho rằng tổng giám đốc không có nhiều tình cảm với Lý Tang Du, nếu không thì cũng không để Lý Tang Du nhận nhiệm vụ của Thái Vũ Hàng sau khi thất bại, sau đó bày trò nắm nhược điểm của Lý Tang Du .

Bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, Trương Ngọc cũng chỉ có thể chấp nhận.

Lục Huyền Lâm ra khỏi bộ phận văn thư thì quay về văn phòng, mở ra tài liệu Minh đã sớm đưa: USB máy giám sát.

Video quay lại một đầu ngõ nhỏ, chỉ có một mình Lý Tang Du bước đi, cách đó không xa có một người đàn ông mặc áo đen lén lút đi theo sau lưng cô, nhưng cô lại không phát hiện.

Lục Huyền Lâm nhíu mày lại: “Đúng là người phụ nữ ngốc, đường lớn không đi lại cứ đi vào nơi vắng vẻ, đầu óc đậu hũ.” Anh nói tới nói lui bỗng có chút lo lắng.

Anh nhớ ngày đó cô nói mình bị bắt cóc, lúc đó anh không tin, cho rằng cô bịa chuyện, bây giờ anh nhìn thấy sự thật thì mới cảm nhận được tâm trạng của cô hôm đó.

Video giám sát đã quay lại mọi chuyện xảy ra trong hôm đó, Lý Tang Du bị kéo vào một khúc rẽ tối hơn, mặc dù ánh sáng rất tối vẫn có thể nhìn thấy Lý Tang Du bị bịt miệng bằng băng keo, hai tay cũng bị trói chặt.

Lục Huyền Lâm xem đến đây thì đứng lên, hai tay siết chặt lại, trong đôi mắt đầy lửa giận.

Sau khi Lý Tang Du bị người áo đen khiêng đi ra khỏi ngõ nhỏ thì video kết thúc.

“Người đâu? Tại sao không có video tiếp theo?” Lục Huyền Lâm đột nhiên đập tay xuống bàn hét lớn.

Anh không dám tưởng tượng hậu quả cô bị bắt cóc, có phải bị người ta làm nhục hay không? Hay là bị ngược đãi? Anh không dám nghĩ tiếp.

Minh thấy Lục Huyền Lâm nổi giận thì sợ hết hồn: “Ông chủ, đây là video giám sát của ngõ nhỏ, ngõ nhỏ này chỉ có một máy giám sát, tôi cố ý sao chép từ chỗ cảnh sát khu vực, video ngoài ngõ nhỏ ở đây.” Anh ta nói xong thì lấy ra một USB khác, vội vàng cắm vào máy tính.

Video quay lại hình ảnh Lý Tang Du bị bịt miệng, trói tay vội vàng chạy ra ngoài ngõ nhỏ thì thấy một chiếc xe lao tới, người kia là Thái Vũ Hàng. Thái Vũ Hàng đạp vào tên kia, cứu được Lý Tang Du.

Lục Huyền Lâm xem đến đây thì mở thở phào nhẹ nhõm, lúc này anh phát hiện mình toát mồ hôi ướt đẫm quần áo.

Trong video không biết hai người đang nói gì, Thái Vũ Hàng không lập tức cởi dây thừng cho Lý Tang Du, một chiếc xe van đột nhiên lao đến từ sau lưng Thái Vũ Hàng, lúc này Thái Vũ Hàng không né tránh mà đẩy Lý Tang Du ra, anh ta nhanh chóng quay người chạy qua chiếc xe van, cuối cùng bị trầy da ngã xuống đất.

Lục Huyền Lâm nhấn nút tạm ngừng, sau đó chậm rãi ngồi xuống nhìn chằm chằm Thái Vũ Hàng ngã xuống đất không chớp mắt.

Trong tình huống nghìn câu treo sợi tóc, làm gì có ai còn có tâm trạng chơi xe chấn? Rất rõ ràng Lý Tang Du nói thật, giải trí đưa tin sai sự thật.

Anh không ngờ Thái Vũ Hàng quên mình cứu Lý Tang Du, tính chất của chuyện này không giống nhau.

Nếu như Thái Vũ Hàng chỉ chơi đùa Lý Tang Du, anh sẽ không đặt Thái Vũ Hàng vào mắt, Thái Vũ Hàng có thể liều mạng vì Lý Tang Du thì tính chất trong chuyện này đã thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK