Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 429

Khi nghe tin họ ly hôn, cậu Trần mừng thầm. Ban đầu khi anh ta theo đuổi Lý Tang Du thì biết cô đã kết hôn với Lục Huyền Lâm, một thời gian rất dài luôn ở thế bế tắc trước cậu cả nhà họ Lục. Nhưng hôm nay lại được tặng một món quà lớn như vậy khiến anh ta lập tức cảm thấy thoải mái vô cùng.

Phóng viên cũng lợi hại thật, cô đã đổi chỗ ở rồi mà cũng có thể điều tra ra, nhiều người đàn ông bắt đầu theo đuổi cô.

Lý Tang Du không thể chịu đựng thêm được nữa, cô từ bỏ căn nhà kia, chuyển đến một căn hộ đơn sơ ở cách đó rất xa.

Mặc dù điều kiện kém hơn một chút nhưng ít nhất thì những con nhặng ruồi phiền phức đó đã biến mất. Lý Tang Du thở dài, căn hộ này cũng đủ hẻo lánh rồi, chắc cô có thể yên tĩnh một thời gian chứ?

Nhưng đáng tiếc là cô đã sai.

Chiều hôm đó, một chiếc Maserati màu đen lặng lẽ đậu trước cửa căn hộ.

“Cô Lý, cô đã chuẩn bị xong chưa?” Quản gia A Bốc gõ nhẹ vào cửa.

Lý Tang Du mặc quần áo cẩn thận rồi bước vội xuống lầu đi lên xe.

“Cô Lý lạnh à? Sao cô mặc nhiều đồ vậy, có cần tăng nhiệt độ điều hòa không?” A Bốc quan tâm hỏi.

“Vâng, vậy thì làm phiền chú. Tôi sợ lạnh nên mặc quần áo hơi dày.”

Lúc này Lý Tang Du không hề lạnh, còn sắp bị nghẹt thở đến nơi rồi. Nhưng bụng cô ngày một lớn, cuối cùng cô cũng cảm nhận được cái cảm giác bụng bia của đám đàn ông trung niên kia là như thế nào.

Đâm lao thì phải theo lao, không có cách nào, đành phải gắng chịu đựng bảo A Bốc tăng nhiệt độ lên thôi.

Trong hai tháng kể từ khi cô chuyển đến căn hộ, quả thực yên tĩnh hơn hẳn, không còn bị giọng nói khó chịu của Lục Huyền Lâm làm phiền nữa.

Khi ba Lý liên lạc với cô, hầu như đều sẽ tiết lộ một chút tin tức về Lục Huyền Lâm, tất nhiên còn có cả Lý Uyển Khanh nữa. Giọng nói của cô rất bình tĩnh, không vì chuyện ly hôn mà có gì thay đổi, điều này cũng khiến ba Lý được giải tỏa nỗi lo trong lòng.

Sau khi ly hôn, rõ ràng trông cô đẹp lên rất nhiều, mặt hồng hào, da càng trắng hơn. Chuyện này khiến bạn bè xung quanh không khỏi ghen tị, họ đều nói rằng cô đã thoát khỏi nanh vuốt ma quỷ của nhà họ Lục, đang từ từ bình phục.

Đối với những chuyện này, Lý Tang Du cũng chỉ mỉm cười cho qua, ngày nào cô cũng ngồi trong nhà uống thuốc bổ, sắc mặt không tốt mới lạ, có lẽ do mang thai nên da dẻ của cô cũng trở nên tốt hơn.

Trong xe, A Bốc vẫn tiếp tục trò chuyện với cô, chuyện gì cũng dính đến Thời Nhiên Phong.

Chẳng bao lâu sau, họ đã đến một nhà hàng Tây sang trọng, nhưng Thời Nhiên Phong lại chưa thấy đâu.

“Xin lỗi nhé cô Lý, công việc của cậu chủ rất bận rộn, mong cô thứ lỗi.” A Bốc nói với vẻ kính cẩn.

“Vâng, không sao đâu, chú bảo anh ấy không cần gấp. Dù sao bây giờ vẫn còn sớm, tôi sẽ đợi anh ấy ở đây.” Lý Tang Du mỉm cười.

Trong thời gian này, thỉnh thoảng Thái Vũ Hàng sẽ đến chơi với cô, tất nhiên cũng sẽ không đứng đắn. Nhưng Lý Tang Du vẫn mãi không thể nhìn ra được là do anh ta thích mình hay chỉ là do tính cách của anh ta thích trêu chọc đùa giỡn như vậy.

Còn Thời Nhiên Phong thì không có thú vui xấu xa như anh ta, họ chỉ ăn uống, tán gẫu, nói về mấy chuyện hàng ngày. So với Lục Huyền Lâm trước đây thì hai người họ càng giống một cặp vợ chồng hơn. Hay nên gọi là tri kỷ nhỉ?

Cô có thể thấy rõ Thời Nhiên Phong có tình cảm với mình, đôi khi dường như anh ta có tâm sự, lại luôn nuốt lời muốn nói vào trong, Lý Tang Du hỏi nhưng anh ta lại không nói gì cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK