Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 538

“Chuyên nghiệp… Tôi từ nhỏ chỉ hát theo bản năng thôi, chưa tiếp xúc với trường lớp chuyên nghiệp nào. Chẳng qua là tôi có khả năng tiếp nhận về phương diện âm nhạc rất nhanh thôi.”

Nói đến ca hát, Lý Tang Du cũng không biết tại sao mình biết hát, hơn nữa còn hát rất hay.

Đây chắc chính là cái gọi là thiên phú.

Từ nhỏ đến lớn, cô rất nhạy cảm đối với âm nhạc, hơn nữa còn rất mê muội nó.

Đàn piano, thanh nhạc, cô đều từng tiếp xúc, toàn bộ quá trình học tập cũng rất nhẹ nhàng, không có độ khó.

“Thiên phú cao đấy. Tài hoa của cô vẫn luôn được sếp Hoa công ty bọn tôi tán thành, cho nên mới quyết định phái cô đi đến thành phố A bồi dưỡng một quãng thời gian. Thời gian bồi dưỡng lần này hơi dài, chúng tôi sẽ cho cô thù lao tiền thưởng xứng đáng.”

Đúng là điều kiện khiến rất nhiều người động tâm, nhưng mà thời gian dài, vậy thì bọn trẻ…

“Tôi biết cô lo lắng cái gì!” Vương Chung Lâm bước vào phòng bệnh liền thấy Lý Mộ và Lý Tịch: “Hai đứa bé có thể đi chung với cô, toàn bộ chi phí đều do công ty gánh chịu, cô xem như vậy có hài lòng hay không?”

Điều kiện này đúng là một bước nhượng bộ lớn của công ty, chỉ là mang bọn trẻ trở lại thành phố A có thật sự là chuyện tốt không?

Nhìn thấy Lý Tang Du do dự, tưởng là thù lao còn chưa đủ, Vương Chung Lâm tiếp tục tăng giá.

“Như vậy đi, bởi vì thời gian bồi dưỡng phải cần hai tháng. Mà hai tháng này việc học của bọn trẻ cũng không thể ngừng được, cho nên việc học của hai đứa bé, công ty của chúng tôi cũng sẽ sắp xếp ổn thoả. Cô chỉ cần an tâm bồi dưỡng, cống hiến vì công ty là được rồi.”

Điều khoản này đối với các nghệ sĩ khác có lẽ không phải tốt nhất, nhưng đối với Lý Tang Du đơn thân mang theo bọn trẻ bôn ba thì đây thật sự là thù lao tốt nhất.

Vương Chung Lâm tới đây cũng coi như là đã chuẩn bị xong xuôi, trước đó đã lật xem tư liệu của cô, đại khái biết tình huống của cô nên cũng rất biết chọn cách uy hiếp cô.

Hiện tại xem ra, nếu như cô còn không đồng ý thì thật sự không ổn.

“Được, tôi sẽ đi bồi dưỡng, nhưng mà chuyện ra mắt…”

“Được! Chỉ cần cô đồng ý bồi dưỡng thì việc ra mắt này bọn tôi sẽ không nhắc lại nữa!”

Đối với Vương Chung Lâm, chuyện ra mắt có thể từ từ làm sau, nhưng mà chuyện bồi dưỡng thì phải làm ngay.

Đây cũng là một cách giải quyết.

“Vậy cô chờ một lát, tôi sẽ bảo thư ký in hợp đồng ký kết ra.” Vương Chung Lâm muốn nhìn cô ký tên lên hợp đồng ở trước mặt anh ta thì mới có thể an tâm.

Hiện tại Lý Tịch đổ bệnh, cần khoản tiền kếch xù để chữa trị, thêm cả là học phí của Lý Mộ cũng là một vấn đề khó khăn không nhỏ đối với cô. Nếu như cô nắm chắc cơ hội bồi dưỡng lần này thì không chỉ nhận được tiền cát xê mà còn học được kinh nghiệm.

Vậy cớ sao lại không làm?

“Thời gian bồi dưỡng đã chắc chắn là hai tháng phải không?” Lý Tang Du không yên lòng hỏi thêm một câu, cô không muốn ở thành phố A quá lâu.

“Tạm thời xác định là hai tháng, nếu như hậu kỳ hiệu quả tốt thì sẽ tiếp tục tăng thêm, đương nhiên thời gian gia tăng thì sẽ càng có nhiều cát xê. Cô yên tâm đi! Đương nhiên, nếu như sức khoẻ con gái của cô không quá tốt thì có thể chậm lại một chút, đều không có vấn đề gì cả.”

Câu nói này làm trái tim Lý Tang Du bỗng trở nên ấm áp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK