Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 568

Khi anh lái chiếc Bentley ra khỏi ngôi nhà tổ, trong lòng có cảm giác nhói đau âm ỉ, anh thầm nhẩm đi nhẩm lại ngày tháng, muốn ghi nhớ kỹ sinh nhật của cô.

Ngày mười sáu tháng Sáu.

Nhưng bỗng nhiên trong đầu anh chợt có thứ gì đó lướt qua, ngày mười sáu tháng Sáu? Tại sao lại cảm thấy quen thuộc như thế?

Trong lòng dường như có hơi xao động, nhưng càng xao động lại càng không thể nhớ nổi đã từng thấy ở đâu.

Lục Huyền Lâm cố gắng bình tĩnh lại, trong đầu lần lượt quét qua từng cảnh tượng mà mình có thể nhìn thấy ngày tháng này.

Anh nắm chặt tay lái, sợ suy nghĩ trong lòng mình chỉ là điều ngớ ngẩn.

Đúng rồi, anh nhớ ra rồi!

Anh đã từng tự mình điều tra, sinh nhật của Mộ Mộ và Tịch Tịch đều là ngày mười hai tháng Sáu.

Tại sao sinh nhật của ba người họ lại gần nhau như thế?

Hồi đầu khi Lục Huyền Lâm gặp Mộ Mộ và Tịch Tịch chỉ cảm thấy hai đứa trẻ rất đáng yêu, sau đó nhận ra Mộ Mộ có đôi mắt rất giống Lý Tang Du khiến anh nảy sinh cảm giác gần gũi, biết Lý Tang Du vẫn còn sống, tâm trí anh lúc nào cũng đều đặt ở chỗ Lý Tang Du.

Thế nhưng hôm nay nghĩ lại thì thấy không được bình thường cho lắm, khi đó anh chỉ cho rằng đó là con của Tang Du và người khác mà thôi.

Nhưng lúc ấy anh cũng không cảm thấy ghét bỏ, thậm chí còn rất quý mến, bây giờ nghĩ lại, phải chăng là định mệnh đã sắp đặt?

Lục Huyền Lâm cố gắng hết sức bình tĩnh lại, nhân lúc chờ đèn đỏ anh soạn tin nhắn bảo Mộ Nhã Kỳ đến chỗ mình.

Chẳng mấy chốc Mộ Nhã Kỳ đã nhắn lại “ok”, lúc này lòng anh mới trấn tĩnh lại.

Lục Huyền Lâm đến công ty nhưng anh không thể nào yên tâm mà làm việc được, liên tục bấm đồng hồ chờ Mộ Nhã Kỳ đến.

Mới sáng sớm đã bị gọi khiến Mộ Nhã Kỳ cảm thấy là lạ, nhưng đích thân ông chủ giàu có nhắn tin đến, cô ta không thể không đi một chuyến.

Lúc đang trang điểm chuông điện thoại lại vang lên, cô ta đang ngồi trước gương thoa son, nghe thấy tiếng chuông tiện tay ấn loa ngoài, đặt điện thoại trên bàn trang điểm.

“Ai thế?”

“Mộ Nhã Kỳ, là tôi đây, Lục Huyền Lâm.”

Giọng Lục Huyền Lâm truyền tới từ đầu dây bên kia, chất giọng trầm thấp khàn khàn nhưng tốc độ nói lại nhanh hơn nhiều so với bình thường.

“Tôi trang điểm sắp xong rồi, tầm nửa tiếng nữa sẽ có mặt.” Mộ Nhã Kỳ mím môi để son bám kỹ hơn.

“Không còn thời gian nữa đâu. Tôi hỏi cô, hồi học đại học trước khi đi đóng phim, cô học sản phụ khoa đúng không?”

“Đúng vậy, sao thế?”

Mộ Nhã Kỳ ngạc nhiên đóng nắp thỏi son lại, ánh mắt dừng trên chiếc điện thoại đang bật loa ngoài.

Đang yên đang lành sao tự nhiên  lại hỏi chuyện này, đã vậy còn gấp gáp thế? Chờ mình lái xe đến đó có nửa tiếng đồng hồ cũng không chờ được nữa.

“Vậy cô có biết tính ngày dự sinh không?” Lục Huyền Lâm ngay lập tức hỏi tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK