Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 798

Người đàn ông lần trước cầm mấy bức ảnh đi vào rồi đặt trên bàn.

Rõ ràng là ảnh Lục Nghiên Tịch và Hoắc Vũ Khải đang uống cà phê.

“Cô Lục đi gặp Hoắc Vũ Khải, họ chọn vị trí trong góc nên không nghe được họ nói gì, cũng không có hành động nào quá trớn.” Người đàn ông kể lại theo trình tự.

Tư Bác Văn bình tĩnh lật văn kiện, khi người đàn ông nói xong, Tư Bác Văn cầm ảnh đến trước mặt rồi xem từng tấm một, nhẹ nhàng ném lên bàn: “Theo dõi sát sao là được. Ngoài ra, nhớ chú ý hành tung của vợ chồng Lục Huyền Lâm.”

Người đàn ông ngập ngừng, do dự một lát rồi hơi nhíu mày lại: “Cậu Tư, chúng ta cần ngăn cản mấy người Vương Chấn không?”

“Trong tình huống cần thiết, đẩy lên kế hoạch Phong Thành, chỉ cần vợ chồng Lục Huyền Lâm không nguy hiểm đến tính mạng thì không cần quan tâm.” Tư Bác Văn dặn dò.

Người đàn ông lập tức đi ra ngoài.

Chu Nhã Khiết nhìn người đàn ông này, trong mắt đầy vẻ nghi ngờ.

Rõ ràng không phải là người của công ty, nhưng lại có thể ra vào văn phòng tổng giám đốc tự nhiên.

Ở bên kia, Hoắc Vũ Khải nói qua về chuyện mình điều tra: “Không tìm được loại thích hợp, anh nghĩ em nên bảo bạn mình tiến hành hóa trị đi, có lẽ còn có thể sống thêm được một thời gian nữa.”

Anh ta thật lòng đề nghị, không chú ý tới vẻ biến sắc trên mặt Lục Nghiên Tịch.

Cô hơi cụp mắt, khóe miệng nở nụ cười gượng gạo: “Chắc đành phải vậy thôi. Đúng rồi, anh có biết tin tức của Ngụy Như Mai không?”

Hiện giờ Vu Diễm My đã không thể giúp cô nữa, cô đành đổi sang người khác, chắc chỉ có Ngụy Như Mai mới có thể làm việc không chút sơ hở nào thôi.

Mà cũng chỉ có Ngụy Như Mai mới có thể khiến Tư Bác Văn từ bỏ.

Nghe thấy cái tên này, Hoắc Vũ Khải sững sờ một lúc lâu mới nhận ra là Ngụy Như Mai nào.

Đã nhiều năm không nghe thấy cái tên này, Hoắc Vũ Khải không giấu được kinh ngạc: “Em định làm gì?”

Cô ta đã bỏ đi nhiều năm rồi. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Em muốn ly hôn với Tư Bác Văn, nhưng nếu không có Ngụy Như Mai thì anh ấy sẽ không đồng ý.” Lục Nghiên Tịch có nghĩ tới những người khác, nhưng sau khi sàng lọc, chỉ có Ngụy Như Mai là thích hợp nhất thôi.

Nhưng đó là Ngụy Như Mai, nếu cô ta trở về, Tư Bác Văn… thật sự không còn liên quan gì tới cô nữa.

“Ly hôn? Lục Nghiên Tịch, không phải em vẫn luôn yêu Tư Bác Văn sao? Tại sao vừa kết hôn đã muốn ly hôn? Anh ta đối xử với em không tốt à? Nếu đối xử với em không tốt thì ly hôn cũng được, dù sao cũng đâu phải không ai cần em chứ.” Nói xong, Hoắc Vũ Khải đưa tay sờ mũi mình, ánh mắt điên cuồng ra hiệu chỉ vào bản thân.

Ý của anh ta rất rõ ràng, Hoắc Vũ Khải sẵn lòng làm lốp dự phòng ngàn năm.

“Hoắc Vũ Khải, không phải thế, em muốn ly hôn, nhưng cũng không có ý định tìm ai khác nữa.” Nói xong, ánh mắt Lục Nghiên Tịch trở nên nghiêm túc: “Có thể giúp em tìm được không?”

Dù sao Ngụy Như Mai cũng đã biến mất hơi lâu, nếu không phải lần đó nghe thấy tên của cô ta, cô cũng sẽ không nhớ tới người này.

“Anh sẽ cố gắng, chỉ cần em suy nghĩ kĩ càng.” Hoắc Vũ Khải không nhịn được hỏi lại. Ở bên cạnh quan sát Lục Nghiên Tịch nhiều năm như vậy, anh ta rất rõ tình cảm của Lục Nghiên Tịch dành cho Tư Bác Văn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK