Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 458

“Đúng vậy đấy Thiến, con đừng quan tâm chuyện này nữa, chẳng lẽ con muốn ba con cũng rước họa vào người sao?” Bà Vu cũng trách cứ con gái mình.

Thấy thái độ ba mẹ kiên quyết như vậy, Vu Thiến từ bỏ thuyết phục, đi thẳng xuống lầu, cầm ô đi ra ngoài.

Lý Tang Du kêu khóc một lúc lâu, vừa nhìn thấy Vu Thiến xuất hiện đã lập tức vui mừng ra mặt.

“Cô đứng lên trước đi.” Vu Thiến đỡ Lý Tang Du đứng lên, dùng ô che trên đỉnh đầu cô: “Lý Tang Du, lần này thật sự không có cách giúp cô đâu, cô đi về đi.”

Vẻ vui mừng trong đôi mắt vẫn long lanh nước mắt của Lý Tang Du biến mất, thay vào đó chính là thất vọng và tuyệt vọng.

“Cô có thể đi tìm một người.”

Lý Tang Du mờ mịt nhìn Vu Thiến.

“Bùi Viêm Đình!”

Cái tên này rất lạ, Lý Tang Du hoàn toàn không biết.

“Là cậu hai nhà họ Bùi. Lần này ba cô bị liên lụy chính là do Bùi Viêm Đình kéo chủ tịch thành phố Triệu kia xuống ngựa. Nghe nói con gái của chủ tịch Triệu đắc tội một người phụ nữ của anh ta. Cô đi tìm anh ta, có lẽ còn có thể xoay chuyển tình thế đấy. Nhưng mà tính cách anh ta quái đản, không coi ai ra gì. Cô có thể thuyết phục được anh ta hay không đành dựa vào vận may của cô mà thôi.”

Con gái chủ tịch thành phố Triệu, Triệu Thùy Dung?

Lý Tang Du nhớ kỹ lại lần trước ở bệnh viện, Triệu Thùy Dung nói Lâm Hân đoạt người đàn ông của cô ta, chẳng lẽ chính là Bùi Viêm Đình?

Người phụ nữ mà Triệu Thùy Dung đắc tội… là Lâm Hân sao?

Lý Tang Du lắc lắc đầu, không muốn tiếp tục suy nghĩ những chuyện không liên quan gì đến cô này: “Cảm ơn!”

Cô lê bước chân nặng nề quay người chuẩn bị đi.

“Cô thật sự sẽ đi tìm Bùi Viêm Đình ư?”

“Ừ, chỉ cần còn một tia hy vọng, tôi cũng muốn thử một lần.”

Vu Thiến nhìn Lý Tang Du dần dần biến mất trong màn mưa, khẽ thở dài.

Trước đây, cô ta mong nhìn thấy Lý Tang Du kiêu ngạo có một ngày nào đó ngã quỵ xuống đất, nhưng khi ngày này tới thật, cô ta lại không vui vẻ nổi.

Vì ba, Lý Tang Du lại quỳ gối trước cửa nhà người khác một lần nữa.

Nhưng lần này cô không gào khóc nữa, mà im lặng chờ đợi.

Tình huống tương tự lại xảy ra.

Quản gia nhà họ Bùi bước ra ngoài, cũng nói những lời đại khái giống với quản gia nhà họ Vu: “Cô Lý, ông cụ và cậu hai nhà chúng tôi sẽ không gặp cô đâu. Chuyện này là do cậu hai định đoạt, sao ông cụ có thể làm ngược lại với cậu hai như vậy được chứ?”

Lý Tang Du rưng rưng đôi mắt thẫn thờ nhìn quản gia: “Bác quản gia, xin bác hãy nói thêm mấy câu đi ạ, chỉ cần có thể cứu ba cháu, bảo cháu làm cái gì cháu cũng đồng ý.”

Quản gia khó xử nhìn Lý Tang Du, suy nghĩ một lát vẫn nói ra lời thật lòng: “Năm đó cô chủ vì ba cô mà từ bỏ thân phận cô chủ nhà họ Bùi, đoạn tuyệt tất cả quan hệ với nhà họ Bùi, nhiều năm như vậy cũng chưa từng qua lại. Sau này, cô chủ vì ba cô ngoại tình, buồn bực sầu não mà chết. Cô suy nghĩ thử xem, bây giờ bản thân ba cô phạm tội, sao ông cụ lại giúp loại người ăn cháo đá bát, không biết tốt xấu này chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK