Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 673

Anh không phải không biết trẻ con không thể ăn quá nhiều đồ vặt, lúc nhìn thấy Tịch biết không thể mua quá nhiều, do dự chọn đồ, anh lập tức mua toàn bộ cho cô bé.

Trẻ con, không phải nên cưng chiều sao?

“Tang Du…bây giờ…”

“Ừ?”

Lý Tang Du trừng mắt liếc Lục Huyền Lâm, lời nói của anh lập tức nuốt vào trong bụng.

Tịch thật xin lỗi, chú cũng rất sợ mẹ con…

Lục Huyền Lâm không muốn làm Lý Tang Du không vui, hơn nữa cái này vốn cũng là vì đứa nhỏ.

Như vậy xem ra, hảo cảm của Tịch đối với anh nhất định sẽ từ từ giảm xuống.

“Tịch, lát nữa chú sẽ làm cho con thật nhiều món ngon có được?”

Vẫn là muốn cứu vãn một chút, Lục Huyền Lâm ôm Tịch ra khỏi xe đẩy: “Cho nên, nghe lời mẹ, để lại hai loại muốn ăn nhất được không?”

Hả? Tôi nói có thể để lại hai loại lúc nào? Lý Tang Du nhíu nhíu mày, thấy Tịch thỏa hiệp rồi cũng không nói thêm gì nữa.

“Mẹ, chú lại rất biết dỗ trẻ con.” Mộ nhìn Lục Huyền Lâm đưa Tịch đi trả lại đồ ăn vặt, cảm thán một câu.

“Dỗ trẻ con? Nhìn không ra là đang nịnh nọt mấy đứa sao?” Nhìn Mộ cảm thán như là người lớn, Lý Tang Du có chút giận dữ nói.

Cứ như vậy còn không làm hư mấy đứa sao, giống như Thái Vũ Hàng, người xấu đều để cho cô làm…

“…” Mộ không nói gì, lén nở nụ cười, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

Như vậy thật giống như người một nhà đang đi siêu thị…

Lúc Lục Huyền Lâm mang Tịch quay lại, trong tay Tịch còn ôm hai gói đồ ăn vặt, còn có một cái móc khóa búp bê nho nhỏ

Vô cùng tinh xảo, nhìn ra cũng không rẻ.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Lục Huyền Lâm lại dẫn Tịch đi đâu vậy?

Thôi, cũng nên có chút trách nhiệm của người làm cha, mấy người vui vẻ là được rồi.

“Tang Du, sao hai người không mua thức ăn?”

Lục Huyền Lâm nhìn xe đẩy trống trơn, có chút kỳ quái.

Lý Tang Du nhíu mày, giọng điệu có chút chua: “Không phải nói anh nấu cơm vậy? Vậy đương nhiên xem anh cần gì~ ăn ngon là được rồi?”

Câu nói sau cùng lại nhắc nhở Lục Huyền Lâm, hình như anh vừa mới nói cái gì đó không thể tưởng được…

“Chú, nhớ phải làm nhiều món ngon nha~” Tịch vô cùng chờ mong “nhắc nhở”.

Món ngon…

Nhưng mà trong trí nhớ của Lục Huyền Lâm, hình như chỉ mới nấu ăn một lần..

Lục Huyền Lâm lần đầu tiên xuống bếp, là vì Lý Tang Du.

Mùi vị thế nào, anh không biết, lần đó hai người vẫn là chia tay trong không vui, vì vậy toàn bộ đều vứt hết.

Nhớ lại vẫn có chút đáng tiếc.

Nhưng mà lúc đó làm được, bây giờ cũng có thể làm được? Hơn nữa nói cũng đã nói rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK