Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 425

Hai người liếc mắt nhìn nhau, xem ra Lục Huyền Lâm tìm tới tận nơi rồi…

“Tôi đã nói mà. Ảnh chụp mập mờ như thế sao lại không có tác dụng gì được chứ? Hoá ra là anh ta tức giận tới nỗi không có thời gian trả lời tôi, tự mình đến đây.” Thái Vũ Hàng có chút trào phúng cười nói.

“Vì suy cho cùng thì anh ta đập hỏng cửa nhà anh vẫn lại đổ lên đầu tôi nên tôi sẽ giúp anh ra mở cửa.”

Thái Vũ Hàng đồng ý.

Khi Lý Tang Du vừa mở cửa, lập tức đón ngay một cái tát giáng xuống, cô không phòng bị nên chỉ có thể nhắm mắt lại, chờ đợi hứng chịu cái tát này.

Không ngờ cái tát này mãi vẫn không rơi xuống, khi cô mở mắt ra, nhìn thấy bàn tay cách khuôn mặt mình chỉ một centimet.

Lúc Lục Huyền Lâm phát hiện người mở cửa là Lý Tang Du đã lập tức thu tay lại, nếu không cái tát này mà giáng xuống, Lý Tang Du không phế thì cũng tàn tật.

Thái Vũ Hàng ung dung đi tới, vẻ mặt gợi đòn, nói: “Honey, em không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?”

Honey?

Mặt Lục Huyền Lâm càng đen kịt.

“Nhìn em xem này, đáng yêu quá, ăn bánh gatô mà còn muốn để chừa lại đến mai, như vậy cũng không tốt đâu.” Thái Vũ Hàng nói xong liền nâng mặt Lý Tang Du lên, đưa tay lau sạch kem ở mép cô.

Lục Huyền Lâm trợn mắt trừng trừng nhìn Thái Vũ Hàng, ánh mắt anh hiện giờ như có thể giết người.

Thằng ranh con này muốn chết sao?

Nếu như điều kiện cho phép, Lục Huyền Lâm đã bóp chết anh ta mấy chục lần rồi!

Mở miệng ra là gọi honey, Lý Tang Du bị anh ta làm cho nổi hết cả da gà, nhưng đây là trận chiến giữa hai người đàn ông, cô chen miệng vào thì không hay.

Lục Huyền Lâm như một quả bóng bay, hai người bọn họ chỉ cần có bất cứ động tác nào hơi thân mật thì cũng có thể khiến anh nổ tung trong nháy mắt.

Cuối cùng anh vẫn nhịn xuống, suýt nữa đã muốn ra tay đánh nhau rồi, sắc mặt anh tím lịm: “Xin hãy chú ý hình tượng của anh! Anh Thái ạ!”

Lục Huyền Lâm thề, người đàn ông trước mặt này mà tiếp tục đụng chạm Lý Tang Du thì mình sẽ thật sự ra tay.

Bầu không khí đầy mùi thuốc súng tràn ngập trong căn phòng, Lý Tang Du thấy hơi buồn cười, thời gian hai người họ quen biết nhau cũng không ngắn, bầu không khí như thế này từ trước tới nay chưa bao giờ có.

Thái Vũ Hàng nắm chặt tay Lý Tang Du, khẽ mỉm cười rồi nói: “Cảm ơn lời nhắc nhở của anh. Giới thiệu với tổng giám đốc Lục nhé, cô ấy, Lý Tang Du, là bạn gái của tôi.”

Anh ta khẽ vòng tay ôm cô vào lòng.

Vì sao Thái Vũ Hàng lại phải cố ý chọc giận Lục Huyền Lâm? Đến bây giờ Lý Tang Du vẫn chưa hiểu rõ, hai người đàn ông này đều không đứng đắn, không phải là do Lục Huyền Lâm cướp người phụ nữ của anh ta đấy chứ?

Cô không biết là, thật ra điều Thái Vũ Hàng hận chính là lúc đó mình đã giao cô cho Lục Huyền Lâm, bây giờ có một cơ hội tốt như vậy, anh ta sẽ bỏ qua cơ hội trả thù chắc?

“Ha ha, bạn gái của anh?” Lục Huyền Lâm lạnh lùng cười khẩy một tiếng: “Anh Thái này, đường đường là một siêu sao như anh bây giờ lại còn trêu đùa vợ tôi sao? Những fan hâm mộ kia của anh chỉ sợ mắt họ bị mù hết rồi mới hâm mộ anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK