Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 350

“Là con không chăm sóc tốt cho cô ấy, bác sĩ nói là do bị suy giảm miễn dịch.” Lục Huyền Lâm không dám nói ra sự thật. Nếu nói ra bất cứ chuyện nào xảy ra với Lý Tang Du, đều sẽ khiến ba Lý lo lắng.

“Vậy cứ để nó ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi, chờ cơ thể bình phục là lại có thể sinh một đứa bé trai mập mạp cho nhà họ Lục rồi. Chẳng phải ngày nào ông nội con cũng giục muốn ôm cháu cố đấy sao.”

“Vâng, con cũng nghĩ như vậy.”

Con ư?

Hiện tại Lục Huyền Lâm hoàn toàn không hề nghĩ tới chuyện này. Lý Tang Du một lòng chỉ muốn ly hôn, còn Lý Uyển Khanh cũng giục anh mau chóng làm thủ tục. Mà anh cũng đã từng nghĩ tới điều này, nhưng vẫn luôn chần chừ chưa quyết định. Còn về phần tại sao ư, ngay cả anh cũng không biết nữa.

“Nhưng tính cách Tang Du rất bướng bỉnh, con phải nhường nhịn nó một chút. Nó là người hay mạnh miệng mềm lòng, có chuyện gì thường thích giấu ở trong lòng. Chỉ có sự ấm áp và quan tâm của con mới có thể mở cánh cửa trái tim nó thôi.”

Lục Huyền Lâm gật đầu ngầm thừa nhận.

Quả thật, tính cách của Lý Tang Du là vậy, kết cục của việc ương ngạnh với cô chính là bị chọc cho tức gần chết.

Trong lúc hai người họ trò chuyện, hai chị em đã xuống lầu.

Lục Huyền Lâm liếc nhìn Lý Uyển Khanh rồi lại nhìn Lý Tang Du, xem xét vẻ mặt của cả hai. Cuộc trò chuyện lần này rất hòa thuận, khiến trái tim vẫn luôn treo lơ lửng của anh cuối cùng cũng có thể buông xuống.

Rốt cuộc anh đang lo lắng cho ai? Anh cũng không biết nữa.

Nhưng lần này anh đến nhà họ Lý là vì an ủi và khuyên nhủ Lý Uyển Khanh, nếu không nói gì đó thì hình như không thích hợp cho lắm. Lục Huyền Lâm bèn mở miệng nói: “Uyển Khanh, sức khỏe quan trọng nhất, tâm trạng có tồi tệ đến cỡ nào thì cũng phải ăn cơm uống thuốc đầy đủ, đừng giở thói trẻ con nữa.”

Lý Uyển Khanh mỉm cười ngọt ngào: “Em biết rồi, anh rể, em sẽ chăm sóc bản thân thật tốt.”

“Uyển Khanh không sao là được rồi, mọi người tới ăn cơm thôi.” Tiêu Hà lên tiếng gọi.

Sau khi tất cả mọi người đều ngồi xuống bàn, Chu Hòe Hương bưng một bát canh nóng đặt trước mặt Lý Tang Du: “Cô chủ, tranh thủ vẫn còn nóng mau uống đi. Đây là canh thập toàn đại bổ đấy, dì gọi điện về hẳn quê xin công thức bí mật, bổ cho cơ thể phụ nữ cực kỳ.”

“Cám ơn dì ạ!” Lý Tang Du cảm thấy trong lòng ấm áp, không hề khách sáo bưng canh lên uống.

Chỉ có ở nhà họ Lý, ở trước mặt ba Lý cùng Chu Hòe Hương, cô mới có thể cảm nhận được cái gọi là tình thân.

“Sao không bưng thêm một bát cho Uyển Khanh?” Lục Huyền Lâm hỏi.

Chu Hòe Hương trợn mắt khinh thường: “Đây là canh bồi bổ cơ thể cho phụ nữ suy nhược sau khi sảy thai, cô ấy có bị không?” Tuy rằng bà không biết Lý Tang Du đã hai lần sảy thai, nhưng vẫn nhớ tới lần đầu tiên.

“…” Lục Huyền Lâm bị hỏi đến mức không thốt lên lời.

Lý Uyển Khanh sa sầm mặt nhìn Lý Tang Du, chỉ mình cô ta biết trong lòng mình đang ghen tị. Không thể mang thai chính là cái gai lớn nhất cũng như nỗi đau đớn nhất trong lòng theo cô ta suốt cuộc đời này, nhưng cô ta có thể làm gì được chứ?

Vì vậy, cùng lúc đó, sắc mặt Tiêu Hà cũng không được tốt lắm, ai ngờ bà ta đã tính toán đủ đường, nhưng con gái mình lại không thể sinh con được!

Lúc này Lục Huyền Lâm mới nhận ra mình đã mắc sai lầm, vội vàng lên tiếng an ủi Lý Uyển Khanh: “Uyển Khanh, em cũng đừng lo lắng, đi mấy bệnh viện nữa kiểm tra lại, nói không chừng là do chẩn đoán sai thôi. Cho dù em thật sự không thể sinh thì vẫn còn các biện pháp khác.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK