Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 420

Anh ta càng sốt ruột thì cô càng không quay về!

Lý Tang Du không khom lưng chịu thua anh, ngón tay nhỏ nhắn chạm nhẹ một cái, trong nháy mắt, mấy trăm tin nhắn mà Lục Huyền Lâm vất vả gõ đã biến mất không sót lại gì.

Họ đã ly hôn rồi, anh ta còn có tư cách gì mà ra lệnh cho cô?

Lý Tang Du không buồn xem hết tin nhắn đã tắt máy.

Thế giới cuối cùng cũng đã yên tĩnh trở lại.

Bỗng một giọt nước rơi xuống mặt cô, sau đó là liên tiếp những tiếng sấm vang lên từng cơn.

Xong đời rồi! Kiểu này là sắp mưa to rồi.

Lý Tang Du hắt hơi một cái, miễn cưỡng trú tạm dưới mái hiên nhỏ của biệt thự, nhưng vẫn có mưa bụi bay xuống người cô.

Nước mưa ào ào trút xuống, khiến cho thời tiết vốn nóng nực nhanh chóng chuyển lạnh.

Vì con, cô cũng không thể để mình bị ướt được.

Lý Tang Du vừa định đi tìm một chỗ trú mưa thì cửa phía sau đột nhiên mở ra.

“Có vào đây hay không?”

Lý Tang Du cũng không khách khí, lách người chui vào trong.

Không vào thì có mà là đồ ngu.

Cô vừa vào thì lập tức bên ngoài mưa như trút nước.

Nghe thấy tiếng mưa rơi, Lý Tang Du không khỏi tặc lưỡi, nếu như Thái Vũ Hàng không mở cửa thì ngay cả chỗ trú cô cũng không có.

Thái Vũ Hàng liếc nhìn Lý Tang Du đang bị dính ít nước mưa: “Còn không nhanh đi tắm đi?”

Lý Tang Du tự nhìn lại mình, nửa bên tay áo đã bị ướt, nếu như bình thường thì cô sẽ không để ý làm gì, nhưng vì con, cô cũng phải chú ý nhiều hơn.

Cô vừa cất bước thì nhớ tới điều gì đó: “Chỗ anh có quần áo của phụ nữ để tôi thay không?”

“Có áo choàng tắm của Tư Kỳ, chắc cô mặc được.” Có lẽ do uống thuốc đau dạ dày nên trạng thái tinh thần của Thái Vũ Hàng đã tốt hơn nhiều, cũng sẵn sàng nói chuyện.

Cô đã sớm quen với tính cách thay đổi thất thường, trở mặt còn nhanh hơn lật sách này của Thái Vũ Hàng rồi.

Lý Tang Du cũng không hỏi thêm nữa, đi lên lầu.

Tư Kỳ?

Lý Tang Du nhớ tới cô gái trẻ lần trước mình nhìn thấy ở đây.

Thôi quên đi, việc riêng của anh ta, Lý Tang Du cũng lười quan tâm. Nhưng chuyện về Lâm Hân, cô nhất định phải điều tra rõ ràng.

Mười mấy phút sau…

Lý Tang Du khoác áo choàng tắm, tóc dài ướt nhẹp đi xuống lầu.

“Tách!”

Thái Vũ Hàng hài lòng nhìn ảnh vừa chụp trong tay: “Đóa hoa mới hé đây mà, tấm ảnh này mà bị Lục Huyền Lâm nhìn thấy thì chắc anh ta sẽ giết tôi mất.”

“Suy nghĩ nhiều rồi.” Tâm trạng Lý Tang Du không hề dao động: “Tôi và anh ta cũng ly hôn rồi, anh ta có thể tức giận cái gì chứ? Bây giờ anh ta đang một lòng chuẩn bị cho hôn lễ với Lý Uyển Khanh kia kìa, hơi đâu mà quan tâm đến anh?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK