Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 741

Trịnh Uyển Khanh vịn tay vào tường, hai tay cào tường ra máu nhưng cô ta hoàn toàn không biết.

Lý Tang Du ơi Lý Tang Du, chiêu lấy lùi làm tiến này của cô thực sự rất thông minh! Tôi cũng muốn nhìn xem bộ dạng giả dối của cô thế nào!

Sau đó cô ta lập tức gọi một chiếc xe bám theo xe Lục Huyền Lâm vừa mới rời đi.

Tới trong khu chung cư, ông cụ quyết định ngồi trong xe chờ, nếu Lý Tang Du bằng lòng đi xuống gặp ông thì cùng nhau đến nhà hàng bên cạnh ngồi nói chuyện.

“Nếu Tang Du không muốn gặp ông thì cháu cũng đừng miễn cưỡng nữa. Ông có thể hiểu cho con bé.”

“Ông nội, Tang Du sẽ bằng lòng theo cháu xuống.”

Anh vẫn khăng khăng ý tưởng cũ, Lý Tang Du kiểu gì cũng không từ chối gặp ông nội, nhưng anh không muốn ép cô.

Sáu năm, ông cụ Lục hy vọng có thể thấy được lựa chọn của chính Lý Tang Du.

Hai người đều không ý thức được nguy hiểm đang tới gần. Lục Huyền Lâm vừa rời khỏi, Trịnh Uyển Khanh đã đi tới trước xe của anh.

“Ba, Tịch Tịch còn tưởng hôm nay ba không về thăm con nữa!”

Tịch Tịch vừa thấy Lục Huyền Lâm đã vui mừng vô cùng, Lý Tang Du đang ngồi trên sô pha xem tivi nghỉ ngơi, vẫn lạnh nhạt như trước.

Cứ như không xảy ra chuyện gì vậy.

Lục Huyền Lâm không có nhiều thời gian để ở bên Tịch Tịch: “Tịch Tịch ngoan, con đi chơi với Mộ Mộ trước được không? Ba có chuyện muốn nói với mẹ.”

“Vâng được ạ.”

Đây là lần đầu tiên ba thả cô bé xuống nhanh như vậy, chứng tỏ là chuyện rất quan trọng.

Mộ Mộ cũng nghĩ như thế, nên bèn dẫn Tịch Tịch vào phòng.

Lý Tang Du đã có thể đoán được một phần cuộc nói chuyện tiếp đó.

Không phải đến nói chuyện thay mẹ Lục thì là đến cầu xin tha thứ.

“Tang Du, mẹ anh không cố ý.”

Lục Huyền Lâm thật sự không biết cách xin lỗi hoặc là giải thích, dọc đường đi suy nghĩ thật lâu cũng chỉ nghĩ ra được lời này để mở đầu.

“Ừ.” Lý Tang Du gật đầu, tiếp tục xem tivi.

“Chắc chắn em không muốn nhắc đến chuyện này, vậy chúng ta không nói nữa.”

Lý Tang Du không phản ứng, đương nhiên không thể giải thích xin lỗi gì đó được rồi, vẫn nên nói chuyện của ông cụ Lục đi.

Hôm nay đi vội quá, không gọi A Minh theo, để ông nội ở dưới một mình anh cũng hơi lo.

Lục Huyền Lâm đứng trước mặt Lý Tang Du cứ như một đứa bé làm sai chuyện gì, tràn đầy tủi thân.

“Chuyện của em, ông nội đã biết rồi.”

Lý Tang Du trở về lại không chịu đi gặp ông cụ Lục cũng là vì không muốn khi rời đi vướng bận quá nhiều.

Giờ lại không thể trốn tránh, Lý Tang Du dứt khoát tắt tivi, nghiêm túc nghe Lục Huyền Lâm nói chuyện.

“Ông nội nói, nếu em không muốn gặp thì không gặp, ông không muốn ép em.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK