CHƯƠNG 164
Lý Tang Du nghe xong thì bỗng nhiên nhớ tới gì đó: “Anh là người đưa thuốc cho Thái Vũ Hàng sao?”
“Đúng vậy, tôi là người đại diện Tiền Nhất Triết của cậu ta.”
“Anh mau vào đi, vừa rồi tôi không nhận ra anh.” Lý Tang Du nghiêng người cho anh ta đi vào.
Tiền Nhất Triết đi vào nhà, không nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Tang Du đang đóng cửa. Anh ta không biết trong nhà Thái Vũ Hàng có phụ nữ từ lúc nào.
“Anh đặt thuốc xuống đi, lúc anh rời đi thì tiện đường đưa cô ấy về.” Thái Vũ Hàng nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ nên nằm ở trên sofa yếu ớt nói.
Tiền Nhất Triết nghe giọng điệu của anh ta thì cũng không để bụng, cũng không để ý Lý Tang Du, anh ta cho rằng cô là người đến chăm sóc cho Thái Vũ Hàng tạm thời.
Tiền Nhất Triết đặt túi trong tay xuống bàn, sau đó nhìn về phía Thái Vũ Hàng: “Còn sốt không? Bao nhiêu độ?”
“39,2°.” Lý Tang Du nói đến đây thì không thể không thể hiện sự không vui: “Tôi còn tưởng rằng giới giải trí thật sự không có tình người đấy, lúc bị bệnh cũng không ai chăm sóc, thậm chí không có ai hỏi thăm.”
“Hả?” Tiền Nhất Triết nhìn thoáng qua Lý Tang Du, lại nhanh chóng nhìn về phía Thái Vũ Hàng: “Cậu nói với tôi là 36.5°mà?”
“Có khác nhau sao?” Vẻ mặt Thái Vũ Hàng bực bội: “Hiện tại tôi là bệnh nhân, hai người im lặng cho tôi, để tôi yên tĩnh một chút.”
“Cậu mới im miệng cho tôi, lại không nghiêm túc với bản thân, tôi đưa cậu đến bệnh viện.” Không ngờ Tiền Nhất Triết cũng dùng tới chiêu giống như Lý Tang Du.
Thái Vũ Hàng vừa nghe đến hai chữ bệnh viện thì lập tức ngoan ngoãn.
Theo như sự hiểu biết của Lý Tang Du với Thái Vũ Hàng, ngoài miệng anh ta ngoan ngoãn, nhưng trong lòng lại đang mắng người ta.
Tiền Nhất Triết chặn lại miệng Thái Vũ Hàng thì bắt đầu lải nhải: “Tôi đã sớm nói cậu phải xử lý vết thương cho tốt, nhưng cậu không nghe, bây giờ thì tốt rồi, nhiễm trùng đến phát sốt, nếu cứ kéo dài thì sẽ có di chứng, công ty không buông tha cho tôi, cậu và tôi cùng ra đường ăn xin đấy.”
Thì ra vết thương bị nhiễm trùng, anh ta bị thương ở đâu?
Có người đại diện ở đây, Lý Tang Du không tiện hỏi quá nhiều.
Tiền Nhất Triết vừa lải nhải vừa lấy ra một hộp cháo Bát Bảo ra: “Cô đi hâm nóng lại một chút, sau khi cậu ta ăn xong thì uống thuốc, tránh cho bụng đói uống thuốc sẽ có tác dụng phụ.”
“Được!” Lý Tang Du cầm hộp cháo đi vào phòng bếp, cô đổ ra chén rồi đặt vào lò vi sóng.
Cô cũng không biết Thái Vũ Hàng có được xem là ăn chưa hay không, chén bánh canh khi nãy cô mang ra thì anh ta đã ăn được một nửa, không thể tưởng tượng được anh ta ăn hết thế nào.
Một lúc sau Lý Tang Du đeo găng tay lấy chén cháo ra, sau đó mang ra ngoài đưa tới trước mặt Tiền Nhất Triết: “Anh Tiền, tôi hâm cháo rồi.”
Tiền Nhất Triết vừa đặt đồ lên bàn trà xong, không chút suy nghĩ cầm lấy chén cháo, anh ta vừa đụng vào chén thì la lên một tiếng rồi rụt tay lại.
Lý Tang Du cũng đồng thời buông tay, chén cháo không có ai cầm nên rơi xuống đất, “choang” một tiếng, chén cháo lập tức trở thành bông hoa cháo.
Trên đùi Tiền Nhất Triết có dính cháo, cháo được hâm nóng có nhiệt độ rất cao, lúc dính vào da thì rất nóng rát , mặc dù cách một lớp quần mỏng thì độ nóng cũng không giảm đi chút nào.
Tiền Nhất Triết bị nóng đến kêu gào lên, nhảy nhót khắp nơi, đến khi vất vả lắm mới bóc được miếng cháo trên đùi ra, vén ống quần lên, trên cẳng chân đã đỏ một mảng.
Anh ta lập tức vọt vào phòng vệ sinh.
Chỉ nghe một loạt tiếng nước chảy thôi cũng có thể tưởng tượng ra anh ta đang dùng nước lạnh rửa chỗ bị phỏng.
Cứ như vậy, Tiền Nhất Triết lập tức trở thành “người bệnh!” thứ hai trong căn phòng này.
Danh Sách Chương: