Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 726

“Bác gái, bác đi xem thử không phải là biết rồi sao…”

“Tôi không biết cô ta sống ở đâu.”

Không biết sống ở đâu? Chỉ cần tạm thời không gặp mặt thì dễ làm rồi.

Nói đã nói rồi, không bằng bây giờ đổ thêm dầu vào lửa.

“Đứa trẻ, là con của Lục Huyền Lâm sao?”

Mẹ Lục không biết ý của Trịnh Uyển Khanh, lập tức cũng quên mất con người của Trịnh Uyển Khanh.

Bà ta nhớ lúc đó khi Lý Tang Du chết, là đang mang thai, sẽ không phải không chỉ cô không sao, ngay cả con của cô cũng không sao chứ?

Nếu không sao, vậy bà ta không phải có cháu nội rồi hay sao?

Lý Tang Du không trở về chắc chắn là đang trách bọn họ đối xử không tốt với cô!

Nghĩ như vậy, hình tượng của Lý Tang Du ở trong lòng mẹ Lục lập tức trở nên vô cùng tốt.

Bà ta cảm thấy vì cháu nội của mình, mặc kệ như thế nào cũng phải đón Lý Tang Du về, với lại bây giờ Lục Huyền Lâm cũng còn thích Lý Tang Du như vậy.

“Cháu không biết, nhìn trông khoảng ba bốn tuổi…”

Tất cả ảo tưởng đều dừng ở lời của Trịnh Uyển Khanh.

Mẹ Lục thở ra một hơi dài, tâm trạng bây giờ giống như ngồi tàu lượn, lên xuống nhấp nhô.

Khoảng ba bốn tuổi, thời gian không khớp!

Sau khi rời khỏi Lục Huyền Lâm lập tức tìm người khác sao? Bây giờ lại quay về trêu chọc Lục Huyền Lâm sao? Như vậy cũng có thể giải thích tại sao Lý Tang Du 6 năm đều không muốn quay về!

Người kia bây giờ chắc chắn đã vứt bỏ Lý Tang Du rồi!

Nghĩ tới Lý Tang Du lại đang muốn câu dẫn Lục Huyền Lâm thì mẹ Lục tức giận siết chặt hai tay lại.

“Bác gái, làm sao thế ạ?”

Nghe thấy tiếng hít thở trở nên nặng nề ở đầu bên kia, Trịnh Uyển Khanh không nhịn được mà cong khóe miệng.

Với sự hiểu biết của cô ta về mẹ Lục, bây giờ mẹ Lục nhất định rất tức giận.

Cho dù đến lúc đó mẹ Lục tìm tới, đứa bé gái nhìn trông cũng khoảng 4-5 tuổi đó thì nói mình không nhìn kỹ.

Dù sao cô bé đó nhìn trông cũng chỉ giống Lý Tang Du thôi.

Điều Trịnh Uyển Khanh ngàn vạn lần không ngờ là sự tồn tại của Mộ.

Tuy hai đứa trẻ là song sinh, Tịch giống Lý Tang Du, Mộ lại rất giống Lục Huyền Lâm.

Cô ta lúc đó nếu gặp được Mộ, bây giờ nhất định sẽ nghĩ cách ngăn cản mẹ Lục đi tìm Lý Tang Du.

Có thể là ý trời trêu ngươi, Trịnh Uyển Khanh thêm một câu.

“Bác gái, cháu cũng không phải quá rõ, bác có thể tự mình đi xem thử.”

Vì vậy mẹ Lục quyết định tự mình phải đi tìm Lý Tang Du nói rõ ràng, kêu cô đừng quấn lấy Lục Huyền Lâm nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK