Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 321

Nhưng Lý Tang Du lại không phát hiện ra, cô kéo cánh tay gấu bông đen của Thái Vũ Hàng cười ra khanh khách như chuông bạc.

Sau khi đám người rời đi, cô mới thấp giọng nói: “Nếu mọi người biết anh là Thái Vũ Hàng, vậy anh chắc chắn sẽ bị phanh thây!”

Bọn họ chỉ nghĩ đây là gấu đen bình thường, nếu những người tuổi trẻ này biết bên trong là Thái Vũ Hàng, chỉ sợ quảng trường này sẽ nổ tung.

Cô kéo cánh tay Thái Vũ Hàng, tổ hợp hiệp nữ và gấu đen lại vô cùng hài hòa.

Trung tâm quảng trường đặt một sân khấu âm nhạc, có dàn nhạc không biết tên đang biểu diễn, một số người trẻ tuổi đang nhảy múa theo.

Xung quanh quảng đường đầy ánh đèn màu, ánh đèn giao nhau, có người dựng lên chòi hóng mát bán đồ ăn uống, còn có một số hình Anime, có thể nói là khu vui chơi cho người tuổi trẻ.

Thái Vũ Hàng rất thích cảm giác được ỷ lại này, cho dù anh làm gấu đen cũng cảm thấy chuyến đi này không tệ.

Hai người vừa đi vừa xem, đi tới một quán quạt xếp nhỏ, Lý Tang Du đứng lại nhìn các loại quạt xếp đủ màu sắc và hình dạng vô cùng tinh xảo.

“Cô thích thì có thể chọn một cái, chúng tôi đã làm bằng thủ công.” Ông chủ mở miệng nói một câu.

Lý Tang Du gật đầu, bắt đầu lựa chọn.

Thái Vũ Hàng đứng đợi cô, anh ta nóng đến chảy mồ hôi, nhưng ai bảo người phụ nữ đang vui vẻ chứ, anh ta khó chịu cũng phải nhịn.

Lý Tang Du chọn một chiếc quạt hình hoa đào, cô định cầm lên thì có người đã cầm lên trước.

“Cây quạt này bao nhiêu tiền?” Người kia cầm cây quạt lên hỏi ông chủ một câu.

Người đến người đi rất nhiều, ông chủ mập mạp cũng không chú ý tới ai trước ai sau, ông ta nói giá tiền với người đàn ông kia.

Sau khi người đàn ông kia trả tiền thì cầm quạt bỏ vào trong túi.

Đáy mắt Lý Tang Du ảm đạm, trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc, cô rất thích cây quạt đó.

Thái Vũ Hàng nhìn thấy rõ ràng, anh ta định đưa tay muốn đi giành lại cho Lý Tang Du.

Nhưng người đàn ông đeo kính mặc trang phục thời nhà Đường quay đầu lại, con mắt hẹp dài không ngừng quan sát Lý Tang Du từ trên xuống.

Ngoài miệng còn rất lịch sự nói: “Cô gái này, coi như tôi tặng cây quạt này cho cô làm quà gặp mặt.”

Kỹ năng bắt chuyện nhạt nhẽo này, Lý Tang Du không đợi Thái Vũ Hàng nổi giận đã kéo cánh tay của anh ta, lạnh nhạt nhìn người đàn ông kia.

“Thật ngại quá, tôi không nhận ra anh.”

Cô nói xong thì kéo gấu đen Thái Vũ Hàng muốn rời đi, có lẽ người đàn ông kia lần đầu tiên bắt chuyện nên, có chút thẹn quá thành giận giữ cánh tay Lý Tang Du không cho cô rời đi.

“Tình cờ gặp nhau là bạn bè, hơn nữa tôi chú ý cô lâu rồi nên muốn kết bạn, cần gì phải gây mất hứng?”

Người đàn ông kia có chút không cam tâm, hai ba người bạn đi theo anh ta đứng đó cười nói, người xung quanh cũng nhìn qua.

Nhiều người đứng xem, anh ta cảm thấy xấu hổ, đưa tay lên muốn tặng cây quạt cho Lý Tang Du.

Lý Tang Du cũng không muốn làm lớn chuyện lên gây sự chú ý, khi cô cầm cây quạt, không ngờ người đàn ông kia lại biến thái sờ tay của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK