Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 446

“Vâng, thưa mẹ.” Lý Uyển Khanh rất không cam lòng nhưng vẫn cố nhịn: “Con không đợi được nữa rồi, không muốn sống như thế này nữa…”

“Con bé ngốc này, mẹ còn sốt ruột hơn cả con đây, không sao đâu, cuộc sống hạnh phúc của chúng ta sắp bắt đầu rồi…”

Tập đoàn Lục Thị.

Thật ra công ty cũng không có việc gì cần đến Lục Huyền Lâm cả, anh chỉ tìm đại một cái cớ cho qua thôi, nhưng giờ nghĩ lại, anh cũng không còn nơi nào để đi, vậy là đành về công ty.

Ở trong phòng làm việc xử lý vài chuyện lặt vặt, trong lòng anh rất buồn bực, cảm giác bất an ấy dường như càng tăng thêm.

Theo thói quen đi đến bộ phận hậu cần trước đây Lý Tang Du từng làm, một đám người vây quanh Triệu Nguyệt Sương, giống như đang chăm chú nhìn gì đó, ngay cả anh bước vào cũng không ai nhận ra.

Lục Huyền Lâm hơi tò mò, cố ý bước nhẹ nhàng ra phía sau lưng họ, đột ngột lên tiếng: “Có gì mà các cô nhìn say sưa thế? Cho tôi xem với.”

“Ơ, tổng giám đốc Lục.” Đám người tản ra trong nháy mắt, Triệu Nguyệt Sương vội vàng tắt điện thoại rồi nhét vào túi.

Chỉ trong nháy mắt nhưng Lục Huyền Lâm vẫn nhìn thấy, hình như là tin tức liên quan đến Thời Nhiên Phong?

“Lấy điện thoại ra cho tôi xem thử.”

“Hả? Tổng giám đốc Lục… Tôi sai rồi, không nên nghịch điện thoại trong giờ làm việc, anh…”

“Lần này thì bỏ qua, tôi rất có hứng thú với nội dung trong đó, mau cho tôi xem đi!” Lục Huyền Lâm thiếu kiên nhẫn nói.

Chỉ là một bộ phận hậu cần nho nhỏ thôi, anh còn cố ý đến kiểm tra?

“Vâng…”

Triệu Nguyệt Sương mở khóa màn hình, đưa cho anh.

“Quả nhiên là Thời Nhiên Phong!”

“Tổng giám đốc Lục… anh biết anh Thời Nhiên Phong sao?”

Lục Huyền Lâm không trả lời cô ấy, chăm chú nhìn điện thoại một lúc, trên mặt bỗng nở nụ cười, như thể vừa biết được một tin tốt, sau đó quay người rời đi, để lại Triệu Nguyệt Sương và đám người đầy hoang mang.

Thời Nhiên Phong sắp tổ chức đám cưới, sao tổng giám đốc Lục lại vui mừng thế nhỉ? Chẳng lẽ hai người họ là bạn tốt… Các fan như họ còn chưa vui mừng bằng tổng giám đốc Lục đâu?

Lục Huyền Lâm bấm gọi cho Lý Tang Du, bây giờ tâm trạng anh rất phức tạp, trong lòng thoáng chút hả hê.

Gọi liên tục mấy cuộc cô mới bắt máy. Tạp âm đầu dây bên kia rất lớn, hình như Lý Tang Du đang bận gì đó.

“Lục Huyền Lâm? Có chuyện gì nói nhanh đi, không thì tôi cúp máy đây.”

Số điện thoại cũ của Lục Huyền Lâm đã bị cô chặn từ lâu, lần này anh đã phải đổi số mới để gọi cho cô.

“Sao thế? Cô Lý bận đến vậy à? Không có nổi thời gian nói chuyện với tôi mấy câu sao?” Thái độ của Lục Huyền Lâm có hơi tức giận.

“Đúng, tôi rất bận, nếu anh thật sự muốn tìm người tán gẫu thì tìm người khác đi.” Lý Tang Du đang dọn đồ, bật loa ngoài xong liền để trên bàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK