“Chú thật sự cảm thấy không có vấn đề sao? Năm đó nuôi Tiểu Thất nhà chú cũng đã giãy giụa nửa ngày, chú cảm thấy cô gái nhỏ dễ nuôi hơn Tiểu Thất?”
“Còn có, chú nói cô gái nhỏ và Tiểu Thất đại gia nhập làm một, sẽ không sợ người ta sinh khí.”
Lông mày Sở Ngự Bắc thâm trầm, cân nhắc một chút, ra một cái kết luận, “Cô ấy cũng thích Tiểu Thất, cũng khá dễ nuôi.”
Cũng chỉ là cho thêm một tấm thẻ phụ, trong nhà nhiều thêm một người đi lại, Tiểu Thất ít phiền anh một chút, nhiều thêm một người ăn cơm, muốn ôm liền ôm, muốn hôn liền hôn, xác thật không khó nuôi.
Sở Ngự Bắc liếm liếm khóe môi, anh vẫn đã rất quen thuộc.
“Xong rồi, xong rồi, Sở đầu gỗ, chú xong rồi. Tôi ngược lại xem thường chú, bây giờ chú cũng đừng nghĩ vấn đề gì mà có cưới Minh Mị hay không, vẫn là ngẫm lại nếu để ông ngoại tổng thống của chú phát hiện trong nhà nuôi một cô gái nhỏ, chú nên cố gắng một chút đi.”
Mặc Trần thật đúng là không nghĩ tới, Sở Ngự Bắc lại có thể có loại giác ngộ nuôi một phụ nữ này.
“Ông ngoại tôi……” Sở Ngự Bắc nhéo nhéo cằm, “Tựa hồ đã biết.”
“Cái gì? Chú nói ông ngoại tổng thống của chú đã biết?”
Sở Ngự Bắc gật gật đầu, không rõ vì sao anh ta lại kích động như vậy, “Anh kích động như vậy làm gì?”
“Vậy cô gái nhỏ nhà chú không bị lão nhân gia diệt sao?”
Sở Ngự Bắc không rõ nguyên do, khuôn mặt tuấn tú rét lạnh, “Ông ngoại tôi xác thật không đồng ý.”
Mặc Trần đỡ trán, nhéo nhéo, vẻ mặt chính thức, “Sở đầu gỗ, từ nhỏ chúng ta cái gì cũng có, duy chỉ hôn nhân là thân bất do kỷ, tựa như tôi không thích Diệp Nam Sanh, nhưng nhà họ Mặc và nhà họ Diệp ích lợi buộc chặt ở cùng một chỗ, có lẽ cuối cùng tôi vẫn là phải cưới cô ta.”
“Lại nói chú đí, đối với Bắc Thần Quốc mà nói, liên hôn có ích lợi lớn nhất, chính là cùng nhà Minh Tư Lệnh, nhiệm kỳ ông ngoại chú còn có hơn một năm, chuyện này sẽ làm chú càng thêm thuận lợi để tiếp nhận chức vị tổng thống.”
“Cơ hội như vậy, lão nhân gia ông sẽ không bỏ qua, bên ngoài cũng đều có chung nhận thức này, cho rằng Minh Mị là người của chú.”