Đồng thời còn tuyên bố một tấm ảnh chụp của Sở Ngự Bắc và Minh Mị, truyền thông xưng là trai tài gái sắc, duyên trời tác hợp.
Tình Không đứng ở dưới màn trời, một sai không lệch nhìn chằm chằm người đàn ông trong ảnh chụp kia.
Cô vừa nhìn liền biết là lúc chụp, người đàn ông bưng một gương mặt sống không còn gì luyến tiếc, khóe mắt đuôi lông mày giống như đóng băng, đôi mắt trước sau bễ nghễ nhìn chúng sinh, thâm sâu khó lường, không mang theo tình cảm……
Tình Không biết, anh vốn dĩ đã thay đổi rất nhiều, bởi vì cô rời đi, anh lại khôi phục bộ dàng người lạ chớ tới gần, thậm chí càng đậm hơn quá khứ.
Tình Không chua xót đến lợi hại, thực xin lỗi, Sở Ngự Bắc!
Vương giả không cần tình yêu, hôn nhân như vậy, đại khái mới là thích hợp với anh nhất đi.
*************** tôi là phân cách tuyến Lộ Tình Không 22 tuổi **************
4 năm sau, sân bay lớn nhất thủ phủ Bắc Thần Quốc.
“Mau nhìn đôi mẹ con kia, là đại minh tinh nào đi?”
“Còn xinh đẹp hơn minh tinh a, đặc biệt là bé trai kia, quá manh đi? Trời ạ, tôi rất muốn ôm về nhà nuôi!”
“Sao lại có đứa bé manh như thế chứ? Chúng ta cũng sinh một đứa được không?” Một cô gái trẻ tuổi, lắc lư cánh tay bạn trai, mắt đều tuôn ra ánh sáng.
“Thôi bỏ đi, gien chúng ta như vậy, đại khái là sinh không ra…… A…… Thân ái, anh sai rồi, sai rồi còn không được sao……” Nam sinh vừa nói ra, đã bị cô gái đuổi theo đánh.
Thậm chí còn có người tiến lên yêu cầu chụp ảnh với tiểu bảo bối, đều bị tiểu bảo bối thân sĩ mà cự tuyệt.
“Lộ Lộ, những người này là người hâm mộ ư? Hay là con quá manh? Sao lại nhiệt tình với con như thế chứ? Aizz, lớn lên quá manh cũng là một loại gánh nặng nha!”
Tiểu bảo bối năm nay ba tuổi, nói chuyện nhanh nhẹn giống như ông cụ non, manh đến “Gánh nặng thực nặng” tự nhiên chính là Lộ Bảo Bối.
Lúc trước bé đi theo Tình Không sinh hoạt ở Bắc Âu dân cư thưa thớt, tuy là gặp qua không ít việc đời, vẫn là bị đám người mãnh liệt này làm kinh sợ.