Tình Không vẫn là lần đầu tiên nghe được anh rống lớn với cô như vậy, không biết vì sao, liền có chút ủy khuất, “Trong nhà và Lộ Phủ đều không có tài xế, chuyện phát sinh đột ngột, tôi chỉ có thể tự mình lái xe chạy đến chân núi.”
“Lão tổng thống đại nhân lại xảy ra chuyện, tôi đã không giúp được gì, lại không muốn thêm phiền cho anh……”
Tình Không càng nói giọng liền càng nhỏ.
Sở Ngự Bắc từ kính chiếu hậu quét quét nhìn cô, vẫn là giọng nói vững vàng hỏi, “Vì sao Lý Mục Thành sẽ tới trong nhà?”
Anh nói chính là trong nhà……
Hai chữ lỡ đang kia, khiến tâm Tình Không càng cảm thấy chua xót.
Nếu đó thật là nhà cô, thật sự sẽ tốt biết bao?
Tình Không gục đầu xuống, ngón tay đối chụm vào nhau, “Lúc chạy đến đường cái, tôi cũng không dám lái, vốn dĩ muốn tìm người viện phúc lợi hỗ trợ, lại vừa lúc gặp được Lý Thiếu, nên nhờ anh ta hỗ trợ.”
Sau khi nói xong, Tình Không hỏi một câu, “Tình huống lão tổng thống đại nhân như thế nào?”
Thật ra, lúc Sở Ngự Bắc nhìn thấy cô, tức giận đã tiêu hơn phân nửa, nhắc tới Thẩm Viễn Dương, lại nổi lên một loại lo lắng khác, anh lắc lắc đầu, “Tuy rằng tạm thời thoát khỏi nguy hiểm sinh mệnh, nhưng không quá lạc quan.”
“Tình huống ba em như thế nào? Chờ lát nữa thăng cấp đến phòng bệnh cao cấp, bác sĩ cũng đổi một đám luôn đi.”
Tình Không sợ làm như vậy, không phải hết thảy đều lộ ra ngoài ánh sáng sao?
“Thật ra cũng không cần, hiện tại Lão Lộ không thích hợp di chuyển, qua mấy ngày rồi nói sau.”
Sở Ngự Bắc kiên trì, “Em không cần nhọc lòng, bác sĩ sẽ biết nên làm như thế nào, tôi tự mình hỏi đến.”
Thật ra Tình Không biết được, Sở Ngự Bắc vẫn luôn nạp mình vào cánh chim của anh để bảo hộ, chuyện của cô, anh vẫn luôn xem là chuyện của mình tới hỏi.