Cô không nghĩ tới Sở Ngự Bắc lại sẽ dùng phương thức như vậy tuyên bố với mọi người, ai mới là người phụ nữ chân chính của anh.
Xa xa nhìn thân ảnh cao lớn và màu xanh lam chói mắt kia, trên mặt luôn xinh đẹp của Minh Mị hiện lên một tia âm trầm.
Sau này cô nên ngẩng đầu nhìn người như thế nào, anh từng nghĩ tới hay chưa?
Sở Ngự Bắc, tôi thiệt tình đối đãi với anh, lại rơi vào kết cục như thế, anh sẽ hối hận, vị trí đệ nhất phu nhân thật đúng chỉ có thể là Minh Mị tôi.
Đại để là bởi vì trước kia không có đối thủ, Minh Mị luôn cảm thấy Sở Ngự Bắc không thích cô, cũng không có khả năng là người khác, tâm tính cô là bình thản.
Mà Lộ Tình Không xuất hiện đánh vỡ loại cân bằng này, Minh Mị cũng trở nên cố chấp lên.
Âu Nhược Hi lôi kéo tay cô, “Chẳng lẽ liền tính như thế sao?"
Thân là bạn của Minh Mị, cô cũng cảm thấy thật mất mặt, ở trong mắt cô, Lộ Tình Không chính là một tiểu tam công khai.
“Tính cái gì, Ngự Bắc lại không có khả năng cưới cô ta.” Ngụ ý, chỉ có cô mới là vợ chính tuyển của anh, hơn nữa cô còn không thể không làm.
“Cậu có thể quá chắc chắn rồi không?”
“Trừ phi anh ta không cần vị trí tổng thống này, không cần ông ngoại Thẩm, không cần hết thảy của Bắc Thần Quốc, thậm chí…… Không cần tánh mạng.”
Minh Mị dừng một chút, tự mình kiểm điểm, “Có lẽ phương thức trước kia của tớ sai rồi.”
Lần này Âu Nhược Hi gật gật đầu, ngược lại tán đồng lời nói của cô.
Mặc Trần giơ đôi tay lên vỗ vỗ, “Hôm nay đi dự tiệc sinh nhật của anh đều là bạn bè, việc này mọi người coi như là tiết mục dư thừa, nhìn xong liền quên đi.”
“Nếu có ảnh chụp hoặc video không nên lộ ra từ sinh nhật của anh, Sở đầu gỗ trách tội xuống dưới, các vị liền tự mình ước lượng hậu quả đi.”
Mặc Trần chỉ điểm một chút liền ngừng, lại vỗ vỗ tay, “Được rồi, đặc sắc kế tiếp, mọi người tiếp tục high……”
……
Sở Ngự Bắc ôm Tình Không vào thang máy, gấp không chờ nổi mà đưa lưng về phía camera, đặt cô gái nhỏ tới trong góc, không nói hai lời cúi đầu xuống dưới, ngậm miệng nhỏ kiều diễm ướt át kia ở trong miệng.