Mục lục
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May
Thời khắc mấu chốt Diệp Nam Sanh vẫn là đáng tin cậy, cô ấy không nói hai lời, bế Lộ Bảo Bối lên xoay người liền chạy.
“Xú đàn bà, một đứa cũng không thể thiếu!”
Tên đàn em xúc động kia muốn đi cản Diệp Nam Sanh, đột nhiên, trước mắt một trận gió thổi qua, còn không biết chuyện gì, cả người tựa như đường parabol, bay ra mấy trượng xa, nhân tiện, còn phun ra mấy ngụm máu.
Mấy tên vệ sĩ còn lại đều bị kinh sợ vài giây.
Sau khi tên vệ sĩ cầm đầu phản ứng lại, cho rằng Tình Không là manh quyền đánh chết sư phụ già, “Mẹ nó, con đàn bà này tìm chết! Các anh em, cùng nhau lên, ai bắt được trước, người đó lên cô ta trước!”
Mấy người còn lại tự nhiên là như ong vỡ tổ lao lên, bao vây Tình Không ở giữa.
Tình Không nửa ngồi xổm, chống lên một tư thế, còn ngoắc ngón trỏ một cái với tên vệ sĩ cầm đầu.
Bọn vệ sĩ tự nhiên cho rằng cô là cố lộng huyền hư, tên vệ sĩ cầm đầu lên trước, lại bị Tình Không giơ chân đá bay, a một tiếng, liền bay ra ngoài, ngã xuống ở trên người tên vừa nãy.
Tên vệ sĩ đang muốn bò dậy kia lại bị đè xuống, lại phun ra một ngụm máu.
Ngay sau đó, chưa đến thời gian vài phút, mấy tên vệ sĩ còn lại như là điệp la hán, một cái rồi một cái bay ra, ngã ở trên người phía trước kia.
Tình Không thoải mái mà vỗ vỗ bàn tay, đứng ởphía trước mấy tên áo đen quỷ khóc thần gào kia, học động tác Lý Tiểu Long lau mũi một cái.
“Như thế nào? Còn muốn bắt tôi không?”
“Không dám không dám, nữ hiệp tha mạng a……”
“Đúng vậy đúng vậy, là chúng tôi có mắt không thấy Thái Sơn, tha cho chúng tôi đi……”
……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK