Lộ Bảo Bối đã đến, là một cái ngoài ý muốn, nhưng cô đặc biệt cảm ơn trời xanh, Lộ Bảo Bối đã đến, là lễ vật tốt nhất, trân quý nhất cô thu được đời này.
“Lộ Lộ, mẹ suy nghĩ cái gì vậy? Sao mẹ lại thất thần lúc nói chuyện với bảo bối chứ?”
Lộ Bảo Bối buông cái đuôi tiểu tướng quân ra, chạy tới lắc lắc cánh tay Tình Không, bé là thật sự không muốn daddy, nhưng rất muốn Bắc Bắc làm daddy của bé nha.
“Người phụ nữ, chờ!”
……
Tôi đã trở về, Sở Ngự Bắc……
Buổi sáng vừa mới gặp được người đàn ông, cô liền biết, anh nhận ra cô.
Trong TV phát sóng trực tiếp chính là hình ảnh sáng nay tiếp đãi hoàng thất nước Nhất, mắt Tình Không dời đi từ trên TV, kéo bảo bối qua hôn một cái, còn chọc ngứa anh, “Xin lỗi, bảo bối con nói cái gì?”
Lộ Bảo Bối cười “Khanh khách……”, ôm tiểu tướng quân né tránh.
“Con nói chuông cửa vang nga, nhà của chúng ta trễ như thế vẫn còn có khách sao?” Lộ Bảo Bối xoay người leo lên lưng tiểu tướng quân, tay nhỏ thịt đô đô chỉ chỉ cửa lớn.
“Hẳn là mẹ nuôi của con.” Tình Không lấy điều khiển từ xa qua trực tiếp mở cửa.
Tiểu bánh bao thịt nhìn người đàn ông đi vào từ ngoài cửa, “bịch” một tiếng, té từ trên lưng tiểu tướng quân xuống thảm.
Trong nháy mắt, bé lại dùng tốc độ nhanh nhất bò dậy, chạy tới ôm chân dài người đàn ông, “Bắc Bắc, không đúng, daddy…… Người là bò ra từ trong TV sao?”
“Ô, cũng không đúng, daddy là ngồi UFO trở về từ không trung sao?”
Lộ Bảo Bối nhìn người đàn ôngvừa mới còn ở trong TV, hưng phấn đến có chút nói năng lộn xộn.