Đang muốn phát biểu chút gì đó, đột nhiên “Ngao ô…… Ngao ô……” Từng trận tru lên đinh tai nhức óc vang lên, đỉnh đầu các phóng viên bỗng nhiên một mảnh mây đen thổi qua.
“Ngao ô…… Ngao ô……”
Tiểu Thất Đại vương nhảy tới phía trước Tình Không, đôi mắt đỏ kim nhìn chằm chằm những nhân loại xem ra đang muốn đả thương giống cái nhỏ bé xinh đẹp này của nó, liển sửa lại hình tượng sủng vật to lớn ngày thường, phóng thích uy áp toàn thân, phát ra gào rống đinh tai nhức óc.
Bản tôn Tiểu Thất đại gia là ai? Vua rừng rậm danh xứng với thực, nó lẳng lặng giả thành sủng vật ngốc cũng đã hù chết không ít người, huống hồ ngay cả Tình Không cũng là lần đầu tiên thấy nó bạo nộ như vậy.
“A……”
“A……”
Đợi cho sau khi những phóng viên đó thấy rõ ràng bản tôn Tiểu Thất Đại vương, tiếng thét chói tai liền nổi lên liên tục.
Có người đã ngã ngồi ở treen đất, camera trong tay cũng không nổi, rớt đến trên mặt đất, chia năm xẻ bảy.
Tình Không sợ Tiểu Thất đại gia đả thương người, cong eo thuận thuận lông nó, dán lỗ tai nó nhỏ giọng nói, “Dọa bọn họ một chút là được, đừng đả thương người.”
Tiểu Thất Đại vương tuân lệnh, nhảy dựng lên, tiến về đám phóng viên kia.
Các nhân loại nhỏ bé tự nhiên không biết Tình Không nói cái gì với nó, cho rằng nó muốn đả thương hại chính mình, có sợ tới mức hai chân phát run không thể động, có sợ tới mức đến cất bước liền chạy, thậm chí có vết nước khả nghi trên quần……
Sở Ngự Bắc thích thanh tĩnh, sau khi Tiểu Thất đại gia đi theo anh vẫn luôn đều rất tịch mịch, thẳng đến sau khi giống cái xinh đẹp tới, nó mới nhiều thêm một bạn chơi cùng.
Trường hợp náo nhiệt như thế nó là đã lâu không có gặp được, tự nhiên là vui vẻ bước bốn chân dài ra.