Dương Tiêu nhíu chặt chân mày, lời nói của người đàn ông thô kệch này khiến cho hắn cảm thấy phản cẩm.
Chính ngay lúc Dương Tiêu chuẩn bị lên tiếng phản bác, thì một giọng nói tức giận vang lên: “Châu Thương, tôi bảo cậu mang đồ đạc đến đây, cậu lại ở nơi này gây chuyện gì vậy? Không lẽ không biết hôm nay tôi mở tiệc mời khách quý hay sao?”
Dưới ánh mắt tập trung chú ý của tất cả mọi người, chỉ nhìn thấy Hình Kiến không giận mà uy hiên ngang bước đến.
Nghe thấy giọng nói phẫn nộ vang lên, tất cả mọi người ở hiện trường liền đồng loạt quay đầu lại nhìn, Chỉ nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc tây trang, thân thể thẳng đứng, đang hiên ngang bước đến.
Người đàn ông trung niên kia khí chất bắt phàm, trên mặt đeo một chiếc kính gọng vàng, Thoạt nhìn giống như một quý nhân, nhưng uy nghiêm toát ra từ trong xương cốt khiến người ta không rét mà run.
“Đây…không phải là cục trưởng Hình Hình Kiến đến từ Hình Gia một trong thập đại hào môn của thành phố Trung Nguyên sao?” khi nhìn rõ người đến là ai, cả đám người ở hiện trường liên tiếp kinh ngạc không thôi.
Cái gì? Hình Kiến của Hình Gia?
Nhất thời, cả đám người Đường Gia có mặt tại hiện trường khi nhìn khuôn mặt uy nghiêm của Hình Kiến, nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.
Thành phố Trung Nguyên rộng lớn, lấy tứ đại gia tộc cùng thập đại hào môn là chính, Hình Gia chính là một trong mười đại hào, cũng là gia tộc hào môn đứng đầu!”
Hình Gia có song long, anh cả chính là Đại Long Hình Kiến, Nhị Long chính là Hình Hình, Hình Kiến chính là người trong bộ máy nhà nước, cục trưởng cục công an thành phố Trung Nguyên, việc thăng quan tiền chức cũng không còn bao xa, còn Nhị Long của Hình Gia chính là gia chủ hiện tại Hình Thiên, một lòng dốc sức kinh doanh.
Hình Gia Song Long liên thủ, một đường đưa Hình Gia gây dựng rực rỡ.
Đường Dĩnh biết rõ Đường Gia không thể nào đắc tội được với Hình Gia, cô tức giận nói: “Đường Mộc Tuyết, tôi vừa rồi cũng đã nói rồi, cô gây nên chuyện lớn rồi, bây giờ thì tốt rồi? Vậy mà lại phá hỏng món đồ bảo bối cục trưởng Hình muốn đem tặng người khác, còn muốn hất nước bắn lên người tôi, thật là bỉ ổi!”
“Đúng vậy, Đường Mộc Tuyết, cô thật khiến người khác cảm thấy kinh tởm!” Đường Hạo lớn tiếng hét lên.
Dút lời, hai người liền chủ động lùi lại, chỉ sợ rằng Hình Kiến phát uy, liên lụy lên hai người bọn họ.
Đám người Đường Gia kẻ nào cũng tinh ranh hơn người khác, toàn bộ đều đứng lui ra xa, tránh cho cá trong chậu gặp tai họa.
Khách mời tại hiện trường cũng liên tục đỏ trách nhiệm lên người Đường Mộc Tuyết.
“Thật là nực cười, cái chó má gì gọi là đệ nhất mỹ nhân Trung Nguyên chứ, rõ ràng chính là một người phụ nữ nham hiểm chỉ biết vu oan giá họa cho người trong tộc mà thôi!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Mọi người nhanh chóng lùi lại, tránh cho người phụ nữ ác độc này vu oan cho chúng ta!”
Người được mời đến tham dự tại buổi tiệc Đường Gia, đại đa số đều là những gia tộc hạng hai, hạng ba, còn gia tộc hạng một thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Cái gì gọi là thực lực quyết định được mối quan hệ, mối quan hệ của Đường Gia cùng lắm chỉ quen biết được hai gia tộc hạng nhất mà thôi..
Danh Sách Chương: