Chỉ cần mình sống là được, chỉ cần cô ta bình an vô sự, cho dù bà cụ Đường và Đường Hạo bị nhóm bọn họ đánh chết, cô ta cũng sẽ không quan tâm.
“Không liên quan đến cô? Nhà họ Đường các người không ai là người tốt cả!” Người đàn ông trung niên túm lấy cổ áo Đường Dĩnh, vung vài cái tát vào mặt Đường Dĩnh.
Đột nhiên, hàng chục người trong phòng họp nổi giận đánh đập bà cụ Đường, Đường Dĩnh một cách thô bạo.
Làm xong tất cả những điều này, Dương Tiêu mỉm cười: “Mộc Tuyết, hôm nay anh sẽ để cho tất cả những kẻ bắt nạt em phải nhận hình phạt mà bọn họ đáng phải chịu!”
Hôm nay, Dương Tiêu không cần động tay, anh bày mưu tính kế, quyết thắng ở xa vài nghìn dặm.
Những thứ này đều được Dương Tiêu chuẩn bị kỹ lưỡng, chính là dùng những bức ảnh chụp không đứng đắn phá hoại quan hệ giữa hai bên.
“Lý Thần Chiến, có thể bắt đầu bước thứ hai trong kế hoạch rồi!” Dương Tiêu thấp giọng nói.
“Đã nhận!” Lý Thần Chiến đáp lại.
Leng keng!
Không lâu sau, chuông cửa trong một biệt thự ở thành phố Trung Nguyên vang lên.
Một người phụ nữ trung niên nghe tháy tiếng chuông cửa, mở cửa nhìn ra thấy một thanh niên, nghi ngờ hỏi: “Cậu là ai? Có chuyện gì không?”
“Chào bà Tần, có người nhờ tôi đưa cho bà thứ này!”
Người thanh niên đưa một phong bì cho người phụ nữ: trung niên.
Người phụ nữ trung tuổi tò mò cầm lấy chiếc phong bì mở ra, chỉ thây bên trong đây áp những bức ảnh không đứng đắn của chồng mình đang cặp kè với những người phụ nữ khác.
“Cái gì? Aaaaal!! Vương Hùng, tôi sinh con dưỡng cái cho ông, ông lại dám tìm phụ nữ sau lưng tôi.
Đồ đáng chết, tôi phải giết ông!”
Cùng lúc này, nhiều thuộc hạ của Lý Thần Chiến đưa phong bì cho nhiều người phụ nữ trung niên khác.
“Đây… đây không phải là chồng tôi sao? Vậy mà ông ta lại lừa dối tôi? Ly hôn, tôi muốn ly hôn với ông ta!”
“Đồ khốn nạn, dám chơi gái sau lưng bà đây, tôi phải giết chết đồ khốn nạn nhà ông!”
Trong chốc lát, tất cả những người phụ nữ mở phong bì giận dữ hét lên.
“Cục trưởng Hình, một người tên Dương Tiêu nhờ tôi đưa cho ông tài liệu này!”
Bên trong cục cảnh sát ở thành phố Trung Nguyên, một sĩ quan cảnh sát đưa một tập tài liệu tới trước mặt Hình Kiến.
Hình Kiên vừa nghe thây là Dương Tiêu gửi tới, ông ta lập tức đứng dậy nói: “Mau, đưa nó cho tôi.”
Dương Tiêu là ân nhân của nhà họ Hình, Dương Tiêu liên tiếp phá được vụ án cửa hàng đồ lót, vụ án sòng bạc Đại Phú Hào, giúp đỡ ông ta rất nhiều.
Vì vậy, Hình Kiến rất tôn trọng Dương Tiêu.
Ông ta mở tài liệu ra, cảnh tượng trước mắt khiến ông ta sửng sốt, trên trán Hình Kiến lắm tắm mò hôi.
Tài liệu này ghi lại chính xác những tội ác của nhiều ông tổng ở thành phố Trung Nguyên, trong số đó có một số trường hợp giết người bí mật, ăn chơi đàn đúm là chuyện nhỏ.
Sau khi đọc kỹ nó, Hình Kiến không khỏi hít thở sâu, trong đó vẫn còn vài vụ án mạng mà họ vẫn chưa phát hiện ra..
Danh Sách Chương: