Khi nghe những lời của Bạch Nguyên Kiệt, một nhóm những người đam mê cờ vây tại hiện trường đã vô cùng kinh ngạc.
“Thắng? Làm sao có khả năng thắng? Bàn cờ này rõ ràng là quân trắng nhiều hơn, sao Dương Tiêu có thể thắng được?”
“Không nhằm chứ? Thắng? Lừa quỷ à! Tôi thấy là Bạch Nguyên Kiệt bị kích thích, già nên lơ mơ!”
“Đúng vậy! Dù gì thì trước kia người ta cũng là thánh cờ, nhưng bây giờ lại trở thành phé vật già, tinh thần không có vấn đề mới lạ?”
Một nhóm người nhìn Bạch Nguyên Kiệt hầu như là ánh mắt đáng thương.
Đường đường là thế hệ thánh cờ, giờ lại rơi vào hoàn cảnh như vậy, đáng buồn, đáng tiếc!
Vương Hạo Nhiên tức giận cười: “Ông già đang nằm mơ à? Thắng? Ông đang lừa ai?”
Một nhóm những người đam mê cờ vây có mặt tại hiện trường nào có thể nhìn ra bốn lạng đẩy ngàn cân của Dương Tiêu đã mang lại kết quả.
Một cao thủ cờ vây thực thụ có thể cảm nhận được sự thay đổi của hàng chục, thậm chí hàng trăm nước đi tiếp theo chỉ bằng một quân cờ duy nhát.
Bây giờ, nếu Dương Tiêu thực sự muốn dọn sạch số lượng lớn quân trắng của Cát Hưu thì ít nhất cũng phải cần đến mười mấy chiêu.
Tuy nhiên, điều này không còn cần thiết nữa.
Cát Hưu là một cao thủ thực sự, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết rằng ông ta đã bị giết con rồng lớn.
“Ông nội, Dương Tiêu thật sự thắng sao?” Bạch Du Tĩnh kinh ngạc hỏi.
Ánh mắt Bạch Nguyên Kiệt phức tạp, thở dài nói: “Đúng vậy, thằng nhóc Dương Tiêu đã thắng!”
“Thắng? Chà chà! Cháu biết ngay là anh chàng này sẽ không làm mọi người thất vọng mà!” Cung Linh Nhi vui vẻ nhảy cẵng lên đến chỗ của Cung Thiên Tè.
Cung Thiên Tề dở khóc dở cười: “Tiểu Linh Nhi mau xuống dưới cho ông, cháu chê xương già này của ông không tan thành từng mảnh à?”
Dương Tiêu lật ngược tình thế, hoàn toàn khiến đám người Bạch Nguyên Kiệt bị sốc.
Không ai ngờ rằng Dương Tiêu sẽ thắng, cũng không ai nhìn ra nhìn như Dương Tiêu đấu trực diện nhưng thực chất là bí mật vượt biên.
“Đi, đến sảnh thi đấu!” Bạch Nguyên Kiệt vui vẻ nói.
Vẻ mặt Vương Hạo Nhiên nghi ngờ, tên phế vật Dương Tiêu này thật sự thắng?
Sao có thể như thế được!
Nhưng mà, nhìn về phía màn hình lớn, hiển nhiên sắc mặt sư phụ Cát Hưu của mình không còn an phận nữa, chẳng lẽ bên trong đã xảy ra chuyện?
Vương Hạo Nhiên vừa nghỉ ngờ vừa đi vào sảnh thi đấu, nhìn thấy sư phụ Cát Hưu của mình đang ngồi trên bàn cờ: với khuôn mặt không còn chút máu.
Cung Linh Nhi kêu lên: “Oal Dương Tiêu, anh cũng quá tuyệt rồi? Tình thế đã lớn như vậy mà còn xoay chuyển được, nhưng vừa rồi chúng tôi đều căng thẳng muốn chết, đều đổ mồ hôi lạnh thay cho anh!”
“Đều là chiến thuật!” Dương Tiêu cười đứng lên.
Mặc dù đã giết con rồng lớn của Cát Hưu, giành chiến thắng trong ván cờ, nhưng trong lòng Dương Tiêu không hê dâng lên sóng gió.
Anh biết nếu lần sau chơi với Cát Hưu, muốn thắng được Cát Hưu thì không có khả năng.
Cát Hưu rất mạnh, ông ta đại diện cho sức mạnh chiến đấu đỉnh cao trong giới cờ vây ở Thiên Phủ Chi Quốc.
Ông ta mạnh khủng khiếp, không thể sử dụng cùng một chiến thuật đến hai lần.
Bạch Du Tĩnh nhìn Dương Tiêu với ánh mắt vô cùng phức tạp..
Danh Sách Chương: