Nghe thấy lời của Dương Tiêu, Lam Vi Vi suy nghĩ cẩn thận, cô cho rằng lời nói của Dương Tiêu rất có lý, có quá nhiều người trong nhà họ Đường nhắm vào Đường Mộc Tuyết, bọn họ thật sự có thể dùng bát cứ thủ đoạn nào.
Nhưng mà, lần trước Dương Tiêu thực sự sàm sỡ cô, còn nói cô ngực nhỏ, điều này làm cho Lam Vi Vị thực sự tức giận!
Triệu Vô Cực giật dây nói: “Cô Lam, cô đừng để bị dấu hiệu giả tạo này làm mù mắt, tên này toàn nghĩ xấu, lần trước anh ta còn sàm sỡ cô.
Nếu thân thủ tôi phi thường tôi đã đánh tên cặn bã này đến mức nửa đời sau nằm trên giường từ lâu rồi.”
“Dương Tiêu, mặc kệ như.
thế nào, hôm nay giữa tôi và anh nhất định phải có kêt thúc!” Lam Vi Vi càng tức giận hơn.
Sống hơn hai mươi năm, cô chưa từng bị người khác giới sàm sỡ, đùi trong là bộ phận rất nhạy cảm của người con gái.
Nhìn thấy Lam Vi Vi kiên trì, Dương Tiêu cười khổ nói: “Xem ra không thể nói chuyện?”
“Đương nhiên không thể nói rồi, yên tâm, tôi sẽ gọi cấp cứu cho anh.” Lam Vi Vi lạnh lùng nói.
Dương Tiêu bất lực nhún vai: “Được rồi, néu cô Lam đã muốn chấm dứt thì hôm nay tôi sẽ chấm dứt cùng cô, đi thôi, đến phòng tập võ của cô!”
Từ nhỏ Dương Tiêu đã hiểu được một chân lý, đó là nói chuyện đạo lý với phụ nữ là không có đạo lý gì mà nói, một khi phụ nữ càn quấy thì quả thực rất đau đầu.
Hơn nữa, Lam Vi Vi này là bạn thân nhất của Đường Mộc Tuyết, hiện tại Lam Vi Vi mở phòng tập võ ở Trung Nguyên, sau này cúi đầu không thấy ngắng đầu thấy.
Nếu hôm nay không giải quyết triệt để thì e rằng sau này sẽ gặp không ít phiền phức.
Dương Tiêu sợ nhát là phiền phức, cho nên dứt khoát giải quyết một lần cho xong.
“Tốt, hy vọng anh không chạy trốn, làm một người đàn ông đi!” Lam Vi Vi hằn học liếc nhìn Dương Tiêu, sau đó bước lên chiếc Audi màu trắng của cô.
Dương Tiêu quay xe đi theo chiếc Audi màu trắng đến một phòng tập võ Thái Cực Quyền ở ngoại ô phía nam thành phố Trung Nguyên.
Để ngăn chặn Dương Tiêu chạy trốn, phía trước và phía sau có hàng chục chiếc xe đã vây chặt chiếc Maserati của Dương Tiêu, người nào không biết sẽ cho rằng ông lớn nào đó đang được bảo vệ.
Dương Tiêu rât không nói nên lời, anh cảm thây như bị bắt làm con tin.
Bên trong tập đoàn Tuyết Tiêu!
Long Ngũ nhìn thấy Tô Thiên Lung tràn đầy khí chất tuổi trẻ, kinh ngạc nói: “Cô… cô là Tô Thiên Lung, cô Tô?”
“Sao vậy? Trông không giống à? Thật một trăm phần trăm luôn!” Khuôn mặt dịu dàng của Tô Thiên Lung tràn đầy nụ cười ngọt ngào.
Vừa rồi cô đuổi theo Dương Tiêu thì bị mát dấu, nhưng cô nghe nói Dương Tiêu đang tìm mình là vì chuyện làm người phát ngôn cho một công ty dược phẩm tên là tập đoàn Tuyết Tiêu.
Vì vậy, Tô Thiên Lung tìm đến cửa, cô biết khi đến đây tìm anh Dương Tiêu mà cô đã tìm suốt năm năm sẽ dễ dàng hơn.
Long Ngũ thốt lên: “Không, chỉ là tôi ngạc nhiên vì cô Tô trẻ trung xinh đẹp tự nhiên như vậy.
Người thật còn đẹp đẹp hơn trong ảnh rất nhiều.”
“Thật sao? Anh Dương Tiêu đâu?” Tô Thiên Lung sốt ruột hỏi.
Bị Tô Thiên Lung hỏi như vậy, Long Ngũ thắc mắc: “Không biết! Theo đạo lý thì giờ này Dương Tiêu không về nhà thì sẽ đến công ty, cô Tô chờ một chút, bây giờ tôi sẽ gọi cho thằng nhóc đó ngay.”
“Long Ngũ đại ca, có chuyện gì sao?” Dương Tiêu đang đi tới phòng tập võ, nhận được điện thoại của Long Ngũ liền hỏi.
Long Ngũ thấp giọng nói: “Người anh em, cậu đang ở đâu? Cô Tô, Tô Thiên Lung đến rồi.”.
Danh Sách Chương: