Đường Dĩnh lập tức khóa mắt nhìn Đường Mộc Tuyết: “Ha! Chắc chắn là cái đồ đi Đường Mộc Tuyết này đã tìm Lý Minh Hiên, Lý Minh Hiên đã đặc biệt mua cho Đường Mộc Tuyết.
Cô ta không tiện tặng một món như vậy nên mới đưa cho phê vật Dương Tiêu.”
“Đúng, chắc chắn là như vậy! Chắc chắn là Lý Minh Hiên mua cho Đường Mộc Tuyết.” Đường Hạo như bỗng thông suốt tự tin nói.
“Lý Minh Hiên?” Nghe thấy lời nói của Đường Dĩnh, rất nhiều khách mời tại hiện trường đều tỏ vẻ kỳ quái.
Nhiều người có mặt tại hiện trường đã nghe nói, sở dĩ Đường Mộc Tuyết giành được hợp đồng với nhà họ Lý ở Đông Hải là vì Đường Mộc Tuyết thoả mãn nhu cầu đặc biệt của Lý Minh Hiên.
Trong mắt mọi người, Dương Tiêu là đồ vô dụng, anh không có khả năng mua được ngọc Quan Âm đề vương xanh lục cực phẩm giá ít nhất là năm mươi triệu tệ.
Khi Đường Dĩnh nói ra điều này, mọi nghỉ ngờ dường như đã giải hoá bí ẩn, như thể Đường Mộc Tuyết thực sự có mối quan hệ không chính đáng với Lý Minh Hiên cậu chủ nhà họ Lý ở Đông Hải.
Trước ánh mắt của rất nhiều người đang làm nhục mình, Đường Mộc Tuyết đột nhiên vô cùng tức giận, cô trừng mắt nhìn Đường Dĩnh: “Cô đừng nói bậy! “Tôi nói bậy? Đường Mộc Tuyết, trong cả nhà họ Đường này ai mà không biết cô có một chân với Lý Minh Hiên?”
Đường Dĩnh chế nhạo.
Trong chốc lát hầu hết tất cả mọi người đều nhìn Đường Mộc Tuyết với ánh mắt khinh thường.
“Người ta đều nói rằng Đường Mộc Tuyết người đẹp số một ở Trung Nguyên giữ mình trong sạch, nhưng xem ra cũng chỉ như thế không hơn không kém!”
“Đúng vậy, dù là người đẹp thì đứng trước mặt tiền tài cũng ngoan ngoãn giang hai chân ra cho người ta chơi! Nghe thấy một loạt lời nói bẩn thỉu, Đường Mộc Tuyết tức giận bôc khói.
Đường Mộc Tuyết vừa định phản bác, Lý Lâm lại lên tiếng: “Không đúng! Hình như tôi đã nhìn thấy ngọc Quan Âm này ở đâu rồi.
Hình như là ở bên trong biệt thự của nhà họ Cung, đúng vậy, là ở trong nhà họ Cung!”
“Nhà họ Cung?” Nghe đến đây, hiện trường đột nhiên trở nên im lặng.
Mọi người có mặt tại hiện trường không ai không biết nhà họ cung là gia tộc đứng đầu ở Trung Nguyên, có xuất thân thâm hậu, ở Trung Nguyên không ai bằng.
Nếu ngọc Quan Âm này đến từ nhà họ Cung, thì chẳng phải là không biết xuất xứ của ngọc Quan Âm này sao?
Trong phút chốc, bọn họ nhìn Dương Tiêu với vẻ mặt vui đùa, như: thể ngọc Quan Âm này là do Dương Tiêu trộm được, cậu ta gây chuyện lớn rồi.
“Ngọc Quan Âm của nhà họ Cung?” Bà cụ Đường nghe vậy toàn thân run lên.
Phải biết rằng nhà họ Đường chỉ là một gia tộc hạng hai ở thành phố Trung Nguyên, tài sản của gia tộc chỉ gần một trăm triệu tệ, trong khi gia tộc nhà họ Cung là gia tộc mạnh nhất trong số mười đại gia của tứ đại gia tộc ở thành phố Trung Nguyên.
Nói trắng ra, nếu nhà họ Cung muốn trần áp nhà Đường thì chỉ trong vòng một ngày cả gia tộc nhà họ Đường sẽ sụp đổ, rơi vào khủng hoảng phá sản.
Nếu như ngọc Quan Âm này thật sự do Dương Tiêu trộm của nhà họ Cung, một khi bị nhà họ Cung phát hiện ra, nhà họ Cung sẽ nỗi giận với nhà họ Đường, hậu quả sẽ khủng khiếp hoàn toàn không thể tưởng tượng nủi.
Lý Lâm trịnh trọng gật đầu nói: “Đúng vậy, ngọc Quan Âm này đúng là xuất thân từ nhà họ Cung.
Nửa năm trước tôi đến nhà họ Cung làm khách, tôi đã nhìn thấy ngọc Quan Âm này trong phòng làm việc của ông Cung Cung Thiên Tè, tôi có ấn tượng khá sâu sắc!”
“Cái gì? Ngọc Quan Âm ở trong phòng làm việc của ông cụ Cung?”
Vẻ mặt của rất nhiều khách mời đều kinh ngạc, không ngờ ngọc Quan Âm này lại có lai lịch lớn như vậy..
Danh Sách Chương: