Long Ngũ nói: “Tình huống không tốt lắm! Hình như vừa nãy còn chưa gặp được.
”
“Ò2” Lý Minh Hiên có chút kinh ngạc.
Trong ấn tượng của anh ta, Dương Tiêu thần thông quảng đại, với năng lực của Dương Tiêu cho dù anh không có được đại ngôn, nhưng gặp Tô Thiên Lung cũng không phải là vần đề lớn.
Bịch bịch!
Lúc này, đội trưởng đội bảo vệ thỏ hồn hển chạy tới chỗ hai người: “Long tổng, Lý tổng!”
“Sao vậy?” Long Ngũ nhìn đội trưởng đội bảo vệ.
Sắc mặt đội trưởng đội bảo vệ sợ hãi nói: “Ở… ở cửa có một cô gái tới mong được gặp, hình như người kia là cô Tô Thiên Lung thiên hậu châu Á trẻ tuổi.
”
“Cô Tô Thiên Lung?” Long Ngũ và Lý Minh Hiên nhìn nhau, hai người đều nhìn thấy trong mắt nhau lộ ra vẻ kinh hãi.
Ngay sau đó, Long Ngũ vội vàng nói: “Nhanh, mau mau mời người ta vào!”
Cùng lúc đó, Dương Tiêu đã gặp rắc rối.
Trên đường trở về biệt thự bên hồ Nhạn Minh, hàng chục chiếc xe ô tô vây quanh anh.
Dương Tiêu sờ mũi, nói không nên lời: “Thật sự là sóng không yên, không thể để tôi nhàn rỗi một chút sao?”
“Dương Tiêu, đồ khón kiếp mau xuống đây cho tôi!” Ngay sau đó, một người phụ nữ mảnh mai trong bộ đồ tập thể dục màu trắng trừng mắt với Dương Tiêu.
Anh nhìn thì thấy Lam Vi Vi bạn thân của Đường Mộc Tuyết đang giận dữ trừng mắt nhìn anh.
Nhìn thấy đó là Lam Vi Vi một con khủng long giống cái không phân rõ trắng đen, Dương Tiêu cười khổ: “Tôi nói này chị cả, cô chặn xe của tôi làm gì?”
“Hừ! Dương Tiêu anh mau cút xuống đây, hôm nay bà cô đây sẽ đập anh thành đầu heo!” Lam Vi Vi nhìn chằm chằm Dương Tiêu tức giận hét lên.
Nghĩ đến chuyện Dương Tiêu dám vụng trộm sau lưng Đường Mộc Tuyết bạn thân mình, lần trước gặp mặt còn sờ đùi ăn đậu hũ của mình, Lam Vi Vi nghiền răng căm hận Dương Tiêu.
“Chậc chậc chậc! Dương Tiêu, hôm nay anh xong đời rồi!”
Bóng dáng Triệu Vô Cực bước ra khỏi đám đông.
Nhìn thấy Triệu Vô Cực lại đến, khoé miệng Dương Tiêu co giật, anh biết ngay là Triệu Vô Cực ở giữa ba phải mà.
Để ngăn Lam Vi Vi tắn công mình, Dương Tiêu không xuống xe, mở cửa sổ chán nản nói: “Cô Lam, cô là bạn thân nhất của Mộc Tuyết, cô không biết Mộc Tuyết là người như thế nào sao? Mộc Tuyết luôn luôn giữ mình trong sạch, nếu tôi thực sự đi vụng trộm, cô cảm thấy Mộc Tuyết sẽ tha thứ cho tôi?”
“Anh bớt ngụy biện đi, Mộc Tuyết là người có lòng tốt, anh lợi dụng lòng tốt của Mộc Tuyết bắt nạt cô ấy!” Lam Vi Vi lạnh lùng nói.
Dương Tiêu đau đầu nói: “Cô Lam, tôi không có thời gian ở đây nói chuyện phiếm với cô, tôi có chuyện phải làm, để tôi đi!”
“Có chuyện? Có phải anh lại đi tán gái?” Lam Vi Ví nói lời tục tu.
Dương Tiêu chán nản: “Tán gái? Cô thật sự hiểu lầm Dương Tiêu tôi rồi.
Nếu tôi làm chuyện có lỗi với Mộc Tuyết, Dương Tiêu tôi sẽ bị sám sét đánh chết.
”
“Thật sao? Bọn đàn ông khốn nạn như các anh đều nói như vậy.
Lần trước anh trêu đùa tôi thì nói sao?” Lam Vi Vi vặn lại.
Dương Tiêu sững sờ: “Trêu đùa? Tôi trêu đùa cô khi nào?”
“Anh… anh không biết xáu hổ, còn không thừa nhận?.
Danh Sách Chương: