Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 925:

 

Dương Tiêu không quan tâm nói: “Kệ cho bọn họ cười trước đi, e là cuối cùng bọn họ sẽ không cười được.”

 

Lần này Dương Tiêu không suy nghĩ kỹ càng, nếu anh có được phương thức liên hệ của Tô Thiên Lung thì chỉ cần một cú điện thoại là có thể giải quyết.

 

Bên ngoài khách sạn, mọi người đang chuẩn bị giải tán, một bóng người xinh đẹp mặc bộ đồ ngủ màu hồng bị sốt nhẹ chạy ra khỏi khách sạn.

 

“Anh Dương Tiêu!” Tô Thiên Lung vừa chạy ra ngoài đã hét lên.

 

“Nữ… nữ thần, nhìn kìa, nữ thần đã ra ngoài rồi!” Nhiều người có mặt kinh ngạc thay đổi vẻ mặt.

 

“Trời ạ! Thật sự là nữ thần Thiên Lung, không phải nữ thần bị sốt nhẹ sao? Tại sao lại đi ra2”

 

Hàng nghìn fan hâm mộ chuẩn bị rời đi đều âm thầm sửng sốt, không ai ngờ được lúc này Tô Thiên Lung lại chạy ra ngoài.

 

Bạch Quỳnh cũng sửng sốt, nhìn khuôn mặt như thần tiên của Tô Thiên Lung, hai mắt anh ta sáng lên nói: “Cô Thiên Lung!”

 

Tô Thiên Lung liếc mắt nhìn, cô hoàn toàn không thấy bóng dáng Dương Tiêu đâu cả, lúc này cô đã hoảng sợ.

 

Để tìm được Dương Tiêu, cô đã mắt thời gian năm năm.

 

Trong hai năm ở Đoàn ca múa, Tô Thiên Lung vừa học tập vừa thăm hỏi tung tích của Dương Tiêu.

 

Thân phận của Dương Tiêu rất đặc biệt, ngay cả tin tức về việc xuất ngũ cũng được giữ bí mật, cô cũng không có cách nào biết được.

 

Sau ba năm ra mắt, Tô Thiên Lung đã trở thành thiên hậu nổi tiếng châu Á trẻ tuổi, cô vẫn đang tìm kiếm tin tức của Dương Tiêu.

 

Điều khiến Tô Thiên Lung tuyệt vọng là dường như Dương Tiêu đã biến mất khỏi thế giới, không hề có một chút tin tức nào.

 

Cô không hề biết năm năm qua Dương Tiêu không tiêu hao sức mạnh ẩn trốn trong nhà họ Đường. Biển người mênh mông nước ta có dân số khổng lồ 1,4 tỷ người, tìm Dương Tiêu không khác gì mò kim đáy bể.

 

“Cô Thiên Lung, sao cô lại ra đây?” Tổng đạo diễn Phùng Cương cũng vô cùng sửng sốt.

 

Nhìn về phía Phùng Cương, Tô Thiên Lung vội vàng hỏi: “Vừa nãy người bạn cũ nói muồn gặp tôi đâu?”

 

“Bạn cũ?” Ánh mắt Phùng Cương đột nhiên đờ đẫn.

 

“Chẳng lẽ là tên khốn Tiêu Dương kia?” Sắc mặt Bạch Quỳnh trở nên cứng ngắc.

 

Nhận thấy có điều gì đó không đúng, Tô Thiên Lung nắm chặt bàn tay hồng hào, đôi mắt đẹp mở to: “Chẳng…

 

chẳng lẽ các người đã đuổi anh Dương Tiêu đi? Sao các người có thể đối xử với anh Dương Tiêu của tôi như vậy?”

 

“Tôi…” Cảm nhận được lửa giận trên người Tô Thiên Lung, Phùng Cương ngắn người.

 

Vừa rồi ông ta thật sự cho rằng Dương Tiêu tới đây loè thiên hạ, ai ngờ cậu ta thật sự không nói đùa, thật sự quen biết với thiên hậu châu Á trẻ tuổi Tô Thiên Lung, hiển nhiên quan hệ giữa hai người không phải tầm thường.

 

“Không phải chứ? Anh trai vừa nãy thực sự quen biết cô Thiên Lung! Vậy mà tắt cả chúng ta đều nhằm lẫn!”

 

Trong chốc lát Bạch Quỳnh sững sờ, tất cả những người vừa khinh thường Dương Tiêu đều bị gãy cằm, bọn họ hoàn toàn không kịp cảnh giác trước cảnh tượng này.

 

Nhìn thấy dáng vẻ Phùng Cương muốn nói lại dừng, Tô Thiên Lung vừa nhìn đã hiểu chắc chắn là Phùng Cương và những người khác đã đuổi anh Dương Tiêu của cô đi.

 

Cô tức giận nói: “Đạo diễn Phùng, tôi sẽ không tham gia buổi họp báo phim nữa, các ông tự xử lý đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK