CHƯƠNG 203
Anna ở bên trong đã sớm nhìn thấy Trần Tư Khải đi tới, cô ta lập tức đứng lên, dáng người thon dài phản chiếu ba điểm hoàn hảo trên người cô ta.
Ánh mắt của cô ta giống như sao trời ban đêm, sáng tỏ và say đắm.
Còn người đàn ông như Trần Tư Khải, vừa nhìn vào đã khiến người ta không nhịn được mà say mê!
Đường nét trên khuôn mặt anh đẹp đến mức khiến người ta run lên. Đôi mắt thâm thúy hẹp dài lộ ra khí chất bá đạo thần bí.
Sống mũi anh tuấn, môi mỏng gợi cảm, cả khuôn mặt nhìn qua đều bị hồn xiêu phách lạc!
Trên đời có thể có một người đàn ông hoàn hảo và đẹp trai như vậy sao!
Người đàn ông đẹp trai còn có một khí chất quyến rũ!
“Ha ha, anh Trần, anh rất đúng giờ đó. Nào, mời ngồi bên này.”
Anna rất lịch sự giơ bàn tay trắng nõn ra nhẹ nhàng bắt tay với Trần Tư Khải.
Trần Tư Khải không phải loại người tham lam, trước kia có mấy tổng giám đốc hay nắm chặt tay cô ta, còn cố ý bóp thêm mấy lần, dù sao Anna cũng là một người phụ nữ xinh đẹp.
Thế nhưng Trần Tư Khải không giống họ, cả người anh đều nhàn nhạt, lạnh lùng, ngay cả bắt tay với cô ta cũng như chuồn chuồn lướt nước, lịch sự thì tốt, cô ta còn chưa cảm nhận được nhiệt độ trên tay anh, anh đã rút tay về.
“Cô Anna, cô lại khách sáo rồi, chúng ta nói chuyện làm ăn, tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện là tốt rồi, cần gì phải tốn tiền chiêu đãi ở chỗ long trọng như này chứ?”
Cung điện này, người bình thường không thể tới đây thưởng thức, chứ đừng nói đến chuyện ăn cơm.
Chủ tịch nước và các khách quý mới có cơ hội tới đây, nhưng hôm nay Anna rất nể mặt Trần Tư Khải, không chỉ vào cung điện này ăn cơm, mà còn bao hết chỗ này.
Vậy nên, bây giờ ngoài người của Anna còn có người của Chính Hổ Đường ở đây.
Anna đứng cạnh Trần Tư Khải, ngước nhìn người đàn ông đẹp trai chói mắt như kim cương, cô ta không thể kiềm chế được sự say mê.
Cô ta cao 1m75, nhưng đứng cạnh Trần Tư Khải, cô ta chợt cảm thấy mình thật nhỏ bé, thật yếu đuối và cần được che chở.
Có phải phụ nữ khi đến tuổi kết hôn sẽ trở nên si mê, rất muốn trở thành người mềm yếu không?
“Anh Trần, tiếp đãi anh như thế này là điều nên làm. Anh Trần xứng đáng với cách thức như thế này. Mời ngồi.”
Trần Tư Khải khẽ gật đầu rồi thản nhiên ngồi xuống.
Anna nở nụ cười mê hoặc Trần Tư Khải, Trần Tư Khải vẫn giữ vẻ mặt như tảng băng ngàn năm, không nhìn ra bất kỳ cảm xúc dao động nào.
“Anh Trần, vừa rồi khi tôi gọi cho anh, trợ lý của anh đã bắt máy, có phải là cô gái mà tôi nhìn thấy sáng nay không? Chính là cô gái trên thuyền kia?”
Cho dù Anna có làm ra vẻ cỡ nào, cũng khó mà che giấu được việc cô ta là một người phụ nữ hay ghen.
“Ừ, là cô ấy, cô ấy là trợ lý của tôi.”
“Haha, anh Trần thích kiểu phụ nữ như vậy sao? Chính là kiểu như trợ lý của anh, một người phụ nữ rất đơn thuần và dễ thương?”
Trần Tư Khải vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, khẽ cười: “Cô Anna, không biết bữa ăn tối nay cô đã chuẩn bị những món gì, tôi có chút đói rồi.”
Muốn nói chuyện với anh ta về Tiêu Mộng sao? Thứ riêng về anh ta, sao có thể đem ra chia sẻ với người khác được?