Mục lục
Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 262

“Không… Không cần…”

Tiêu Mộng khóc không ra nước mắt, nuốt vài ngụm nước bọt, dằn lòng chu môi áp tới.

Anh ta vuốt ve cô, cô hôn anh ta.

Cảnh tượng này… quá đẹp.

Tay của Trần Tư Khải ấn lên gáy cô, chỉ đạo cô hôn lên yết hầu của anh ta, xương quai xanh của anh ta, ngực anh ta…

Khi Tiêu Mộng bị anh ta ấn đầu xuống, bị ép hôn lên bụng dưới anh ta… “Ô…” Cuối cùng Trần Tư Khải phát ra tiếng rên khó mà kìm nén.

Cả người anh ta căng cứng, cơ thịt cả người nổi lên.

“Cởi cho tôi… quần…”

Trần Tư Khải thở dốc, hơi thở nóng rực.

Tiêu Mộng run run tay cởi thắt lưng cho anh ta, tụt quần xuống.

Khi nơi kiêu ngạo ngẩng cao đầu của anh ta lọt vào tầm mắt của Tiêu Mộng, cô vẫn sợ hãi nhắm mắt lại.

“A…”

Trần Tư Khải đổi thủ thành công, mạnh liệt hôn Tiêu Mộng. Hôn mặt cô, hôn cơ thể cô… Sau đó, Trần Tư Khải ôm Tiêu Mộng, cùng nhau ngã vào bồn tắm, nước nóng lập tức tràn ra.

Không biết là tắm, hay là điên cuồng hôn trong nước.

“Nắm lấy nơi này của tôi…”

Trần Tư Khải kéo tay cô tới, đặt vào nơi bụng dưới của mình.

“Không muốn!”

Tiêu Mộng cực kỳ xấu hổ, rụt mạnh tay lại giống như chú nai nhỏ bị giật mình sợ hãi.

“Không muốn?” Trần Tư Khải híp mắt lại, mặt lộ vẻ nguy hiểm: “Nếu không muốn, vậy thì phải chịu sự trừng phạt vô tình của tôi!”

“Huhuhu, dọa người ta, không phải là hành động của anh hùng hảo hán… Huhuhu…”

Tiêu Mộng xụ mặt, lại thêm cực kỳ xấu hổ, bàn tay từ từ đặt qua đó.

Tay, run bần bật.

Trong tay cô, vừa to lớn, vừa nóng rực.

“A…” Trần Tư Khải nhắm mắt lại, hít vài một hơi.

“Động.”

“Hả?”

“Tôi bảo em động vài cái.”

“Huhuhu, đừng mà! Xin anh đó, đừng…”

“Hử?” Trần Tư Khải kéo dài giọng, Tiêu Mộng lập tức sợ hãi, ngoan ngoãn động vài cái.

Trần Tư Khải dựa sang một bên, hít lấy không khí mát lạnh, nhìn Tiêu Mộng giống như một con sư tử lười biếng đang nhìn thỏ con, suy nghĩ xem nên bắt đầu ăn từ đâu mới tốt.

“Tiêu Mộng…” Trần Tư Khải hưởng thụ sự vuốt ve của cô, khàn giọng gọi.

“Hử? Cái gì?”

“Mặt, còn đau không?”

“Hử?” (⊙_⊙) Tiêu Mộng ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào đôi mắt nóng rực của Trần Tư Khải.

Sao Trần gấu xấu xa còn lo lắng mặt của cô chứ?

Thấy dáng vẻ anh ta nổi nóng với cái cô Phương kia vừa rồi, hình như là anh ta rất đau lòng cho mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK