CHƯƠNG 340
Cô đợi đấy! Những điều này, sau này tôi sẽ trả lại cho cô cả vốn lẫn lời!
Trần Tư Khải hít vào một hơi, ngón út hơi run rẩy, những biểu cảm khác đều bình thản tự nhiên.
Tiêu Mộng bỗng ngước mắt lên, lắc đầu: “Không…”
Bây giờ, nhìn thấy gương mặt của Anna, cô đều muốn rùng mình.
Kim Lân nhíu mày, cảm nhận được sự bài xích của Tiêu Mộng, liền nói: “Bỏ đi, bạn gái tôi vẫn luôn nhát gan, cô ấy còn là một đứa trẻ, không chịu nổi việc cô dọa dẫm cô ấy như vậy. Tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô trước, chuyện hôm nay cứ tạm thời bỏ qua như vậy, rượu thì chúng tôi không uống nữa, nào còn tâm tình uống rượu, tôi đây còn không biết phải mất bao lâu mới có thể dỗ dành cô ấy vui vẻ trở lại”
Những lời này của Kim Lân, khiến Trần Tư Khải cắn chặt hàm dưới.
Lôi Bạc ôm lấy Lam Nhạn đang không an phận, không nhịn mà được thầm thở dài.
Trời ơi, bốn người này… Nhìn thôi cũng thấy khó chịu thay bọn họ!
Thế nhưng Lôi Bạc rất khâm phục biểu hiện của Trần Tư Khải, vậy mà anh ta lại có thể luôn lãnh đạm, ung dung như vậy.
Lẽ nào…Tư Khải thật sự không quan tâm đến Tiêu Mộng?
Giống như đám phụ nữ Tư Khải dùng để phát tiết sinh lý trước kia?
Vậy tại sao lần này, Tư Khải lại vì Tiêu Mộng mà trở mặt với Lân chứ?
Trước sau… không hề ăn khớp.
Anna là một người phụ nữ cố chấp, với thói kiêu ngạo và cố chấp mà cô ta được thừa hưởng, nếu như cô ta nói muốn uống một ly rượu, vậy nhất định phải được thực hiện.
Thế nên, Anna mới không quan tâm Kim Lân từ chối như thế nào, cô ta lập tức thản nhiên đi tới, đứng trước mặt Tiêu Mộng, nhướn mày.
“Cô Tiêu, tôi là người khá thẳng thắn, làm việc hấp tấp, lời nói vừa nãy đã mạo phạm, vẫn mong cô tha thứ cho tôi. Nào, ly rượu này, là lời xin lỗi của tôi, tôi kính cô trước.”
*** Đôi mắt sắc sảo như báo của Anna luôn nhìn chằm chằm Tiêu Mộng, ngay cả khi cô ta uống rượu, vẫn luôn chăm chú nhìn cô.
Tiêu Mộng cắn chặt môi, ra sức rúc vào lòng Kim Lân, căn bản không muốn nhìn Anna ở cự ly gần.
Còn nhìn nữa, cô sợ mình liền muốn nhào tới, cào nát mặt Anna.
Bởi vì, cô vừa mới nhìn thấy Anna ôm cổ Trần Tư Khải, sán tới hôn một cái, cô sắp tức điên rồi.
Trái tim của Tiêu Mộng, vụn vỡ từng chút một.
Trần gấu xấu xa ơi là Trần gấu xấu xa, không phải anh rất giỏi võ sao?
Không phải là một mình anh có thể hạ gục được rất nhiều người sao?
Vậy tại sao vừa nãy, anh mặc cho người phụ nữ nước ngoài này hôn anh mà anh cũng không có chút biểu cảm chán ghét nào?
Thật ra, anh rất hưởng thụ, có phải không?
Hai người… sớm đã lên giường rồi?
Tí tách, tí tách… Tiêu Mộng nhìn Anna ngửa mặt uống cạn ly rượu, cô liền không kìm được nước mắt.
Tiêu Mộng đau lòng, nhẹ nhàng nhìn Trần Tư Khải ở phía sau, ánh mắt của cô bắt gặp ánh mắt của Trần Tư Khải.
Sự buồn bã và đau lòng của Tiêu Mộng, khiến ánh mắt của Trần Tư Khải càng thêm thâm trầm.
Rất nhanh, Tiêu Mộng rời tầm mắt, , cả khuôn mặt vùi vào trong vòng tay của Kim Lân giống như một rùa con, nói: “Tôi chóng mặt, tôi muốn rời đi…”