Mục lục
Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 343

Anna đã thay sang một bộ đồ mềm mại thoải mái trong phòng thay đồ, áo khoác vải lanh màu trắng sữa, quần vải lanh màu hồng nhạt.

Bộ ngực đầy đặn của cô ta, lộ ra một nửa.

Thậm chí có thể nhìn thấy lót ngực bên trong.

Anna lắc hông, bước nhỏ đuổi theo Trần Tư Khải, từ phía sau ôm lấy cánh tay anh ta, ai ngờ, Trần Tư Khải giống như có mắt sau lưng, đột nhiên cơ thể dịch sang phải, khiến Anna ôm hớ, suýt chút nữa ngã nhào.

“Ôi trời, đáng ghét, sao lại cố ý tránh người ta?”

Anna làm nũng như một đứa bé, lại ngang ngược mà dán sát lại, ôm lấy cánh tay Trần Tư Khải.

*** “Tư Khải, anh nhìn xem tôi như này có phải rất giống người thường không? Anh nhìn xem này.”

Anna lôi kéo, lắc lắc cánh tay Trần Tư Khải.

Trần Tư Khải bị ồn ào đến khó chịu, không kiễn nhẫn cúi đầu, liếc nhìn Anna một cái, cái nhìn kia, tuyệt đối không quá một giây, đại khái là 0,01 giây.

“Ừ.”

Anna xụ mặt: “Ừ là có ý gì? Giống hay là không giống?”

Trần Tư Khải thằng lưng, chiều cao 1m9 càng thêm vẻ cao lớn, anh ta nhìn phía trước, khẽ nói: “Cô vốn là người thường.”

Một câu nói khiến Anna rơi vào địa ngục.

Cô ta vốn chính là người thường, còn tưởng rằng mình giỏi lắm sao? Còn tưởng rằng mình khác biệtn lắm sao?

Lời của Trần Tư Khải, chính là lạnh lùng vô tình như vậy.

Anna khẽ thở dài, không so đo với anh ta nữa, ai bảo cô thích người đàn ông rất cá tính này chứ?

Tính tình kỳ lạ mà lại khó gần, loại đàn ông này mới có tính thử thách.

“Này, Tư Khải, hay là chúng ta đi dạo ngắm cảnh đêm đi? Hay là đi dạo trong công viên vắng vẻ nào đó?”

Trần Tư Khải liền híp mắt lại.

Giờ phút này, anh ta không tự chủ được mà nhớ đến cảnh tượng anh ta đưa Tiêu Mộng đến công viên Tĩnh An trước kia.

Ánh đèn mờ ảo, con đường hẹp dài, hai người họ nắm tay nhau… Cuối cùng nhóc con ngủ thiếp đi trên lưng anh ta, giống như một con heo nhỏ an tâm… Khóe môi Trần Tư Khải không nhịn được hơi nhếch lên, đột nhiên tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn Anna, anh ta lập tức buồn bực, vung cánh tay, hất mạnh Anna ra, lạnh lùng nói: “Tôi mệt rồi, về nghỉ ngơi.”

Sau đó sải bước về phía trước.

Anna dậm chân, lập tức đuổi theo, nói: “Tư Khải, tối nay anh cùng tôi đến khách sạn được không? Tôi ở một mình rất sợ. Hay là, anh đưa tôi dến chỗ ở của anh cũng được… Tư Khải, kĩ năng mát-xa của tôi rất tốt nha, hay là tối nay tôi đấm bóp cho anh, xóa tan mệt mỏi.”

*** Cuộc đối thoại giữa nam nữ trưởng thành này có ẩn ý gì, ai cũng hiểu.

Anh đến chỗ tôi, hoặc là tôi đến chỗ anh, cái mát-xa gì đó có thể ném đi, thật ra chính là một lời làm tình trần trụi.

Trần Tư Khải lạnh mặt: “Cảm ơn cô, tôi không có phước hưởng.”

Sau đó kêu Lưu Diệc Hàn: “Diệc Hàn! Cậu đưa cô Anna về khách sạn! Cậu cũng lanh lợi chút, nếu như cô Anna thấy cô đơn, vậy cậu liền liên hệ mấy tên trai bao có kĩ thuật cao chút cho cô ấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK