CHƯƠNG 46: ANH MUỐN PHỤ NỮ NHƯ THẾ NÀO?
“Hả? Tại sao? Đàn ông có thể lực dồi dào, cần định kì phát tiết, hiện tại bên cạnh con không có phụ nữ nào sao?”
“Không có.”
“Chẳng lẽ khả năng của con giảm sút rồi?”
Trần Tư Khải âm thầm lau mồ hôi lạnh: “Ba nghĩ nhiều rồi.”
“Ta đã ra lệnh cho Khang Tử đem về cho con một cô gái, nhìn cũng rất ổn.”
“Ba! Con…”
Tút!
Bên kia căn bản không cho anh cơ hội giải thích, liền cắt đứt điện thoại.
Ba của Trần Tư Khải sợ anh đói sẽ tìm đại một người nào đó, sợ những cô gái không sạch sẽ lên giường cùng Trần Tư Khải, cho nên giăng lưới tuyển chọn những cô gái từ khắp nơi để cung cấp kịp thời.
Con trai của Trần Phách, cái gì cũng phải dùng thứ tốt nhất.
Phụ nữ, cũng phải là loại tốt nhất.
Trần Tư Khải xoa xoa mũi, tiếp tục lái xe.
Trở lại biệt thự, vừa vào cửa, quả nhiên liền thấy được cô gái xa lạ đứng đó.
“Cậu chủ, đây là ông chủ…” Khang tử mới vừa nói, Trần Tư Khải liền xua xua tay, ý bảo anh đã biết.
Lần này thật kì lạ, ông lại tuyển cho Tư Khải một cô gái trong nước.
Vóc dáng 1m7, chân dài eo thon, tóc dài xõa trên vai, mắt to mũi cao, khi nhìn thấy Tư Khải, cô rụt rè cười.
Trần Tư Khải liền hơi hơi kinh ngạc, lười biếng mà ngồi xuống sô pha, đánh giá cô gái này, thở dài: “Ay, lần này ông lão thay đổi khẩu vị, lại chuẩn bị kiểu dâu hiền vợ đảm.”
Giống như là tiểu thư được bồi dưỡng từ một nhà nào đó.
Cô gái tự nhiên hào phóng, không chút câu nệ nói: “Xin chào Tư Khải. Tôi là Phương Ý Hàm, Phương gia Đông Á khoáng sản chính là của nhà tôi. Là bác Trần ngỏ ý để tôi chăm sóc cuộc sống hàng ngày của anh…”
Hửm… Trần Tư Khải âm thầm phân tích:
Là Đông Á khoáng sản, xưng là có quặng vàng?
Được lắm, cô gái mà lần này ba đem về, thực giàu có.
Có thể cùng ngang bằng cùng nhà họ Trần.
Ba anh có ý gì đây?
Muốn anh cưới cô Phương gì gì đó về nhà sao?
Trần Tư Khải nghĩ, liền bĩu môi hỏi: “Chăm sóc cuộc sống hằng ngày của tôi? Có bao gồm cùng tôi lên giường không?”
Phương Ý Hàm hơi sửng sốt, sau đó liền che dấu sự xấu hổ, cười nhẹ: “Tôi tự tin sẽ hầu hạ tốt cậu chủ Tư Khải, tôi đã học qua kỹ thuật về phương diện đó. Không thì, đêm nay chúng ta vào phòng thử.”
Trần Tư Khải gật gật đầu: “Đáng tiếc, loại phụ nữ truyền thống như cô, tôi không có hứng thú.”
Phương Ý Hàm cười: “Cậu chủ Tư Khải có yêu cầu gì, nói với tôi một tiếng liền được.”
Trần Tư Khải không thèm liếc nhìn Phương Ý Hàm, liền lên lầu tắm.
Thời điểm anh bước ra từ phòng tắm, thứ trước mắt khiến anh có chút kinh sợ.
Trên giường anh, Phương Ý Hàm nằm hết sức quyết rũ.
Cô gái này mặc một bộ nội y xuyên thấu gợi cảm, màu đen viền hoa.
Quần lọt khe, vớ nối liền với quần lót, đây là loại vớ có sức hấp dẫn với đàn ông có thể dễ dàng khiến cành đàn ông chảy máu mũi.
Trần Tư Khải vốn là lõa thể bước ra, nhìn đến tình huống này, liền lập tức xoay người lấy khăn tắm, quấng lấy thân dưới.
Mặc dù như vậy, Phương Ý Hàm trên giường vẫn huýt sao gợi cảm chào mời anh.
Một cô gái cử chỉ nào cũng tỏ ra tiểu thư khuê các, thế nhưng lại huýt sao gợi tình đàn ông?
Đây là cô gái như thế nào? Cô gái này có rất nhiều điều khó hiểu! Việc này càng giúp cô tăng thêm mị lực! Cô gái này, có khả năng khống chế dục vọng.
Cô gái này nếu như cho cô quản lý một công ty, quản lý một gia đình, cô cũng có thể đảm nhận.
Cô chính là loại người, ở hoàn cảnh nào, liền có thể biến hóa để thích nghi với hoàn cảnh đó.
Trần Tư Khải liếc Phương Nhất Hảm, thầm nghĩ, xem ra ông già nhà anh là thật sự muốn bồi dưỡng cô thành con dâu.
“Tư Khải, tôi đối với anh thực vừa lòng.Vừa rồi liếc mắt một cái, làm tôi thực chấn động.Thật không sai… Ha ha, Tư Khải, ba của anh không hề khoác lác, anh xác thật… là người có tinh lực dồi dào.”
Phương Ý Hàm cười một cách rất quyến rũ, vuốt tóc cũng rất quyến rũ.
“Hừ…” Trần Tư Khải cười lạnh một tiếng: “Cô cho rằng cô là ai? Cô đối với tôi vừa lòng? Cô hẳn nên hỏi là tôi có vừa lòng cô không!Phương Ý Hàm, cô biết Trần Tư Khải tôi thích loại phụ nữ nào sao?”
Trần Tư Khải cười lạnh, nâng nâng cằm.
Vô cùng kiêu căng cùng lạnh lẽo.
Phương Ý Hàm lại cực kỳ thích đàn ông như vậy, cô không thích người đàn ông vâng vâng dạ dạ, không có chủ kiến, không có cá tính.
Cô thích loại tràn đầy dã tính, khó thao túng như… sói!
Đúng vậy, cô thích loại đàn ông như sói.
Cho nên đôi mắt của Phương Ý Hàm giờ phút này càng thêm nhu mị, càng thêm thâm tình.
“Tư Khải… Anh muốn phụ nữ thế nào, tôi cũng có thể biến thành dạng phụ nữ như thế… Là muốn đanh đá? Hay là nóng bỏng? Hay là yêu mị? Anh nói một tiếng, tôi đều có thể đáp ứng.”
Phương Ý Hàm gắt gao mà nhìn chằm chằm Trần Tư Khải, chiếc lưỡi màu hồng phấn liếm quanh môi, ánh mắt như muốn câu hồn anh.
Thân hình trên giường bắt đầu cử động, tay cô bắt đầu vuốt ve cơ thể chính mình.
Tà mị giống như rắn khiến người ta phát cuồng!
“Tư Khải… Lại đây ưm… Tư Khải, lại…”
Phương Ý Hàm quay cuồng trên khăn trải giường sạch sẽ, mị hoặc như vậy, hút hồn đến thế.
Trần Tư Khải híp mắt nhìn cô ta biểu diễn, con ngươi trầm xuống.
Không thể nói không có phản ứng…
Anh là một người đàn ông bình thường, hơn nữa nhu cầu về phương diện này càng thêm mãnh liệt, mấy ngày nay xác thật cũng không có cơ hội phát tiết, đã nghẹn mấy ngày, quả nhiên cực nóng.
Phần phía dưới khăn tắm… đã có phản ứng.
Phương Ý Hàm cười, giống như rắn bò xuống dưới, quỳ dưới chân của Tư Khải, ngước khuôn mặt ửng đỏ nhìn Trần Tư Khải, từ xoang mũi phát ra âm thanh quyến rũ: “Tư Khải… Tư Khải… Tư Khải…”
Cô mềm dẻo như không xương dùng tay vuốt ve khắp người Tư Khải, như một cơn gió, không biết bằng cách nào, liền quét đi khăn tắm trên người anh.
Nơi nào đó cực nóng hung hăng chỉa thẳng vào đôi mắt của cô.
“Ưm! Tư Khải… thật cứng… thật cứng…”
Mặt Phương Ý Hàm động tình ửng đỏ, đôi mắt nhìn ra ngoài tràn đầy sự ướt át yêu mị.
Mà Trần Tư Khải hơi hơi cau mày, giống như là đế vương, người đẹp quý dưới chân mình, hút lấy khí lạnh. Phương Ý Hàm rên rỉ, tiến lại gần ngậm lấy phần dưới của anh…
“Ưm…” Từ chỗ sâu nhất của yết hầu phát ra tiếng gầm nhẹ.
Thân mình vẫn duy trì tư thế cũ, một bàn tay nhẹ nhàng đặt sau ót của cô ta.
Âm thanh của nước bọt vang lên, Phương Ý Hàm nhắm mắt lại tham lam mà hôn lên.
Động tác… Xác thật rất quen thuộc.
Như là kỷ nữ, kỹ xảo không tồi.
Trần Tư Khải nhúc nhích lông mày, lại hung hăng hút một ngụm khí lạnh.
Khi nào, tên nhóc Tiêu Mộng kia mới có thể học được kĩ thuật này…
Ha ha, không chừng anh mỗi ngày đều làm đến cô không thể xuống giường!
Nếu đổi cô nhóc kia, phỏng chừng cô lúc này, sẽ xấu hổ đến mặt đỏ bừng, phỏng chừng sẽ xấu hổ đến khóc.
“Ưm…” Phương Ý Hàm đột nhiên phát ra tiếng rên rỉ.
Vật trong miệng đột nhiên to lên, thiếu chút nữa làm cô sặc chết.
Cô đâu biết rằng, Trần Tư Khải có phản ứng này là vì đang nghĩ đến cô nhóc kia.
Phương Ý Hàm liếm đến hăng hái, đầu lại bị Trần Tư Khải đẩy ra một chút.
Cô bởi vì dục hỏa không thành mà ngước mặt lên, mê hoặc mà nhìn Trần Tư Khải.
Trần Tư Khải cúi đầu quan sát cô gái này, cất giọng nói lạnh lùng mà nói: “Kỹ thuật miệng vẫn chưa ổn lắm, cô còn phải luyện thêm.”
Giống như là đang đánh giá một món ăn, chỉ coi như thế nào mà có thể nấu thành một món ăn ngon.
Phương Ý Hàm âm thầm cắn chặt răng.
Trần Tư Khải bỏ qua Phương Ý Hàm, bước lên giường, xốc chăn lên nằm trên đó.
Tinh thần Phương Ý Hàm hăng hái thêm, lập tức mặt dày bò đi lên.
Cười đến cực kỳ mị hoặc: “Tư Khải… Công phu miệng tôi phải tiếp tục nâng cao… Kỹ thuật trên giường anh còn chưa thử qua đâu…”
Nói xong, tay nhỏ với qua nắm lấy tay anh…
Trần Tư Khải mũi hơi hơi nhíu, sau đó lạnh lùng nhìn Phương Ý Hàm, nói: “Cô còn trinh? Có hay không đã làm giải phẫu phục hồi như cũ? Tôi không thích người đã bị người khác chơi chán, điểm này cô nên rõ ràng.”
Phương Ý Hàm sửng sốt, vẫn là có chút ngượng ngùng: “Tư Khải, anh yên tâm, anh là người đàn ông đầu tiên của tôi. Anh đừng vì biểu hiện lúc nãy của tôi mà nghĩ rằng tôi có kinh nghiệm, kì thật thật sự không có! Tôi chỉ là… vì để hầu hạ tốt cho anh…”
Trần Tư Khải có điểm hơi hơi chán ghét chính mình.
Rõ ràng không hề thích Phương Ý Hàm, thân thể lại luôn ở trạng thái sẵn sàng.
Tinh lực tốt quá, cũng là một loại trói buộc.
Trần Tư Khải từ trong ngăn kéo lấy ra một chồng bao, ném cho Phương Ý Hàm, nói: “Đeo lên cho tôi. Được chứ?”
Phương Ý Hàm lại lần nữa sửng sốt.
Siêu mỏng Durex?
“Tư Khải, anh còn muốn mang cái này?”
Cô vạn phần ngạc nhiên.
Cô là xử nữ được chọn mà!
Cô đã sạch đến mức không thể sạch hơn?
Anh làm với xử nữ còn muốn mang cái này!
Có ý gì?
Biểu tình trên mặt Phương Ý Hàm, Trần Tư Khải đương nhiên là nhìn là hiểu, anh lạnh lùng cười: “Muốn làm cùng tôi? Đừng tưởng rằng có mệnh lệnh của ba tôi liền có thể, tôi đối cô gái nào cũng đều như vậy, tuyệt đối không sẽ trực tiếp tiếp xúc.”
“Nhưng tôi là…”
Phương Ý Hàm chưa nói xong, Trần Tư Khải liền tàn nhẫn mà cướp lời cô:
“Cô cho rằng chỉ có một mình cô là xử nữ? Phụ nữ mà Trần Tư Khải tôi dùng qua, người nào không phải xử nữ chứ, đây là thói quen của tôi, cũng là yêu cầu. Nếu không… thì cút!”
“Cút”, một từ này, lạnh băng như vậy, dường như trong mắt anh Phương Ý Hàm chỉ là một con chó.
Trái tim Phương Ý Hàm gần như tan vỡ.
Người đàn ông này, so với dự đoán của cô càng vô tình!
Cô đối với bản thân dần mất đi sự tự tin.
Anh là một con sói, hơn nữa là loại sói rừng giết người thành thói quen!
Phương Ý Hàm im lặng, cô không thể nào ngăn lại sự hấp dẫn mà giống sói đực này mang tới, loại đàn ông này, người đàn bà nào cũng phải phục tùng anh? Phương Ý Hàm xé mở lớp vỏ tinh xảo, lấy ra một cái bao nhỏ.
Danh Sách Chương: